Type: chuot tery
Bôi thuốc xong, Thanh Hề mở mắt nhìn Phong Lưu, nói: “Đình Trực ca ca, lần sau có thể chờ thiếp ngủ rồi hẵng bôi thuốc không?” Nàng biết thuốc này không thể nào chỉ phải bôi một lần.
Bàn tay Phong Lưu run rẩy, không thể không ngầm thừa nhận mình rất tình nguyện làm việc này.
Sau khi Phong Lưu đi, Thanh Hề phải mất hồi lâu mới có thể thả lỏng người, đến buổi chiều, quả nhiên cơn đau đã bớt đi không ít. Điều này cho thấy Đào ma ma là người có năng lực, không hổ là người trong cung đi ra.
Chưa đến ba ngày, bệnh của Thanh Hề đã khỏi, nàng đích thân đến Tây Khoa Viện, nơi Đào ma ma ở, để cảm ơn.
Đào ma ma tuy luôn khoe khoang thân phận, lúc nào cũng tỏ vẻ cao cao tại thượng nhưng thấy Thanh Hề đích thân đến thăm, còn nói những lời lấy lòng với mình, tuy không thể hiện ra mặt nhưng trong lòng bà ta thì không khỏi vui mừng vì hành động này của nàng.
Thanh Hề bảo Lâm Lang đứng đợi ngoài cửa, còn mình thì vào nhà nói chuyện với Đào ma ma. Nàng đỏ mặt ngượng ngùng, uống hết một chén trà vẫn chưa chịu đứng dậy. Đào ma ma thấy thế đương nhiên hiểu ra vị nữ chủ nhân này có chuyện muốn nói riêng với mình, liền bảo a hoàn Hồng Hỉ của mình lui xuống. Trong phòng chỉ còn lại bà ta và Thanh Hề.
“Có chuyện gì xin phu nhân cứ nói thẳng.”
Thanh Hề vẫn chưa hết ngại ngùng, nhỏ giọng kể rõ mục đích của mình.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/doi-nhan-quay-ve/2292960/chuong-29.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.