Type: thienyet98
Đỗ Tình Lam mấp máy môi nhưng không biết phải nói gì. A hoàn theo hầu cô ta là Thúy Bình thì lại cuống hết cả lên, chạy tới quỳ dưới chân Thanh Hề, nói: “Quốc công phu nhân đại nhân đại lượng, chỉ vì phu nhân con đau lòng, suốt ruột quá nên mới nói những lời khó nghe đó, xin phu nhân đừng để bụng.” Thúy Bình nói rồi dập đầu côm cốp.
Thanh Hề nhìn Đỗ Tình Lam, nghĩ bụng cô ta còn không biết điều bằng một con a hoàn, đã ra nông nỗi này vẫn không chịu hối cải, ương bướng thì có tác dụng gì.
Sự oai phong ban nãy của Đỗ Tình Lam cũng biến đi đâu hết, hai vai xụi xuống, cô ta lấy khăn tay lau nước mắt, nói: “Thúy Bình, ngươi không cần cầu xin cô ta. Phủ Tề Quốc công chỉ giỏi bắt nạt đám đàn bà con gái yếu ớt chúng ta, bênh vực tên khốn kiếp kia.”
Thanh Hề bị những lời này của Đỗ Tình Lam làm cho tức điên lên, lạnh lùng nói: “Nói như vậy tức là nhà ta có lỗi với tam đệ muội rồi. Mấy năm nay, thái phu nhân đối xử với cô thế nào, trong lòng cô biết rõ, tuy thái phu nhân có thiên vị ta thật đấy nhưng cũng chưa từng bạc đãi cô, phàm trong phủ có thứ gì, các nhà đều không thiếu, có khi nào ta được phần hơn? Lúc cô sinh Hiên Ca Nhi, thai nhi bị lệch, nếu không phải thái phu nhân mặt dày năn nỉ quý nhân trong cung để mời ma ma về giúp cô thì liệu cô còn có nổi Mi Thư Nhi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/doi-nhan-quay-ve/2292936/chuong-41.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.