Type: Hồng Anh
Minh Ngọc Nhi hỏi lai lịch của Đào ma ma, Thanh Hề kể lại tỉ mỉ, đến lúc đó Minh Ngọc Nhi mới gật đầu, cô ta cũng biết chuyện quý phi được sủng ái của tiên hoàng.
"Ma ma đó là do dì mời về cho em sao?"
Thanh Hề ấp a ấp ứng nửa ngày mới đáp: "Không, là Đình Trực ca ca mời."
Minh Ngọc Nhi nhướng mày vẻ tinh nghịch.
Thanh Hề ngượng chín mặt, chủ động kết thúc chủ đề này: "Sau này chị sẽ biết."
Nói rồi, hai người cùng cười rộ lên. Ngày hôm sau, Thanh Hề lại mời Đào ma ma tới, lần này tuy Minh Ngọc Nhi vẫn còn ngại ngùng nhưng đã chịu ngồi xuống nghe. Đào ma ma bề ngoài là chỉ bảo cho Thanh Hề nhưng thỉnh thoảng cũng nhắc đến chuyện tiên hoàng và quý phi, nhân tiện nói về cách chọn xiêm y của Thanh Hề, trong đó ngầm mang ý trách móc, vì cách ăn mặc của nàng chẳng khác gì các cô nương chưa chồng.
Áo váy mặc ngoài đương nhiên vẫn phải lịch sự, nho nhã, nhưng bộ phận quyến rũ nhất trên cơ thế người phụ nữ là bộ ngực, mặc thế nào để có thể khoe một cách kín đáo mới là nghệ thuật. Lại nói quý phi tiền triều dù ba mươi tuổi nhưng vẫn giữ được đáng vẻ trẻ trung như thiếu nữ mười tám, tất nhiên là phải nhờ rất nhiều bí quyết, chỉ hiềm Đào ma ma không nhớ được hết.
Cứ như vậy, nửa tháng trôi qua trong chớp mắt.
Đến đầu tháng Ba, cảnh xuân tươi đẹp như thiếu nữ chớm yêu, rực
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/doi-nhan-quay-ve/2292924/chuong-46.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.