Type: Hồng Anh
Hai ngày sau, Phong Lưu xin phép thái phu nhân đến sơn trang có suối nước nóng trên núi Thái Dương ở ngoại thành phía tây nghỉ ngơi, đồng thời mời thái phu nhân cùng đi. Tháng Giêng những năm trước, Phong Lưu cũng đến sơn trang có suối nước nóng được ban thưởng ở ngoại thành một thời gian, vì đầu năm là thời gian vết thương cũ của hắn dễ tái phát nhất. Thái y nói ngâm mình trong suối nước nóng có lợi cho việc phục hồi sức khoẻ của hắn, thế là để thể hiện sự ân sủng, cũng là để thưởng cho những chiến công của hắn. Hoàng đế đã ban cho hắn một sơn trang vốn thuộc về hoàng gia. Thái phu nhân tuổi tác đã cao, không tiện đi xa, nhưng năm nay vì Thanh Hề ốm mệt, bà cảm thấy không khí ở suối nước nóng rất tốt cho sức khỏe nên mới hào hứng gọi tất cả các con cùng đi.
Nhị phu nhân chủ động xin ở nhà để tiếp đón bạn bè thân thích đến chúc Tết, một phần cũng vì cô ta quản lí việc trong phủ, công to việc lớn đều không thể rời tay.
Thanh Hề cảm thấy may mắn vì mình đã thoát đưọc gánh nặng ấy, liền hí hửng chuẩn bị hành lí, còn dặn Lâm Lang phải chọn những bộ xiêm y mùa xuân đẹp nhất để mang theo.
Xem lịch thấy ngày Mười một có lợi cho việc xuất hành. Hôm đó, trước cửa phủ quốc công là một hàng xe nối đuôi nhau. Đi đầu tiên là cỗ xe có bánh xe đỏ lọng vàng của thái phu nhân, chiếc thứ hai thất báo vân hương là của
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/doi-nhan-quay-ve/111290/chuong-14.html