Ăn trưa xong, thấy thời gian vẫn còn sớm nên người lớn đi ngủ trưa.
Còn ba người trẻ tụm lại chơi game.
Dương Chiêu không thích chơi vương giả nên ba người họp thành đội chơi pubg.
Đây là lần đầu tiên Nhậm Kha chơi game này nên vẫn chưa quen tay.
Trận đầu tiên vừa hạ dù nhảy xuống đã không may mắn bị người chơi khác bắn, xếp hạng solo — 87.
Cô không vội vàng vào trận mới mà chọn chế độ quan sát để xem màn hình chơi của Trình Đẳng.
Xem một lúc, cô dần hiểu được quy luật, thành thử ở trận thứ hai đã chơi khá hơn đôi chút.
Lần này vừa khéo nhảy dù ở gần vị trí của Trình Đẳng, thế là Nhậm Kha chạy theo sau lưng anh. Thỉnh thoảng nhặt vài món vũ khí rồi lại trốn vào bụi cỏ như chú mèo.
Trình Đẳng thấy cô lười biếng trốn như mèo thì thầm cười.
Anh ngẫm nghĩ chốc lát, bèn tìm một chiếc xe lái đến cạnh cô, mời cô lên xe ngồi chung, hoàn toàn biến cô trở thành một người chỉ cần ngồi trên xe ngắm phong cảnh là đã có thể kiếm được điểm.
Trong game, xe lái rất nhanh, động cơ phát ra tiếng ồ ồ, bánh xe lướt trên bãi cỏ, băng qua núi đồi, lao vun vút một đường về ánh chiều tà.
Dương Chiêu nghe tiếng này thì nhanh chóng ngẩng đầu lên, nhìn lướt qua màn hình điện thoại của Trình Đẳng rồi cười như chú hồ ly: “Hừ, thấy anh chọn game đỉnh không? Nhân tính phết chứ đùa.”
Trình Đẳng cong môi, từ chối nêu
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/doi-nguoi-noi-yeu-toi/3316396/chuong-13.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.