Lúc ăn cơm vô cùngnáo nhiệt, món ăn chất đống như núi. Ngày hôm qua thím Ân liền bắt đầuchuẩn bị đồ ăn thức uống, bận rộn suốt cả hai ngày.
Lúc này thímÂn còn mang theo mấy người phụ nữ ở trong phòng bếp nấumón ăn, nhữngngười đàn ông kia làm thành một bàn lớn tiếng nói đùa, miệng to uốngrượu, mọi người ăn nhậu mặt mày hồng hào.
Diệp Thiên Nhiên và Mạnh Yên mang theo mấy đứa bé ngồi ở một bàn khác, chăm sóc bọn chúng ăn cái gì đó.
Mạnh Yên đứng lên chạy vào phòng bếp: “Mấy thím ơi, không cần làm thêm thứcăn nữa đâu, đủ ăn rồi.” Thức ăn nguội rồi, còn làm cái gì?
Đôitay thím Ân không ngừng nhào trộn: “Thế nào đủ đây? Mười mấy người đànông đều rất tham ăn, chúng ta làm nhiều một chút tránh cho bọn họ ănkhông đủ no.”
“Khi nào không đủ ăn thì làm tiếp.” Mạnh Yên nhìnmấy người phụ nữ bận bịu không nghỉ, im lặng không nói gì: “Đến lúc đókhông bằng chuẩn bị một cái nồi, để cho bọn họ ăn lẩu.”
Thím Ânthấy không sao cả, chẳng qua là bên cạnh có mấy người phụ nữ này dù nóithế nào cũng là khách, lúc này còn đói bụng làm việc, trong lòng có chút khó khăn: “Nhưng phải rửa những thứ này, vậy......”
Mạnh Yên nhìn đủ loại nguyên liệu đề nghị: “Làm cái lẩu đi, dù sao ăn lẩu cái gì cũng có thể ăn chung được.”
Thím Ân nghe vậy, vội kêu mấy người phụ nữ cùng tiến lên bàn ăn cơm.
Bọn nhỏ ăn cơm nhanh nhất, ăn xong liền chạy vào trong phòng xem ti
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/doi-nguoi-binh-than/3243811/chuong-90.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.