Bà nội Mạnh cho rằngđã dọa được Mạnh Ngọc Cương, trong lòng có chút đắc ý, tỏ vẻ khoan hồngđộ lượng: “Con vẫn nên ngoan ngoãn đưa tiền thì mẹ sẽ không đi kiệnnữa.”
“Bà nội, người muốn đi đâu kiện thì cứ đi.” Ban đầuMạnh Yên không muốn tham gia vào cuộc tranh luận này nhưng nhìn sắc mặttrắng bệch, vẻ mặt thương tâm của cha cô, thật sự thấy không đành lòng:“Có điều bất luận kiện cáo ở đâu, chỉ kiện mỗi cha cháu là không được,sẽ phải kiện bác cả cùng ba người cô của cháu thì mới có người để ý đếnbà nội.” Phải dùng những lời nói thế này mới có thể dọa được hai ngườiphụ nữ nông thôn này, lời nói nửa đùa nửa thật mới có thể dễ dàng lừagạt được người khác.
“Cháu nói cái gì? Làm sao có thể như vậy?” Căn bản bà nội Mạnh không tin, muốn lừa gạt bà già này hay sao?
“Sao lại không thể? Mọi người đều là con ruột, đương nhiên phải có nghĩa vụchăm sóc bà nội.” Mạnh Yên cười vô cùng rực rỡ không gì sánh được: “Mỗimột người đều phải bỏ tiền ra chu cấp cho bà nội, đương nhiên là phảicùng nhau kiện rồi.”
“Bà không tin những gì cháu nói.” Bànội Mạnh lắc đầu: “Cháu đừng nghĩ sẽ lừa được bà.” Trong lòng bà nộiMạnh đối với đứa cháu gái này hận muốn chết.
“Vậy tùy bànội, đúng rồi, cháu có nghe nói lần trước có một ông lão kiện ba ngườicon tội bất hiếu, tòa án tuyên bố ông lão thắng kiện, và trên bản án quy định mỗi tháng phải chu cấp cho ông lão sáu trăm đồng, ba người conchia đều,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/doi-nguoi-binh-than/3243799/chuong-78.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.