Chờ bọn Diệp Thiên Nhiên chạy tới nhà bác cả, bên ngoài đã đông đủ người xem náo nhiệt. Thật xa đã có thể nghe được tiếng bà nội giận dữ la lối, Mạnh Yên nhíu mày, bà già này bị sao thế? Không thể an phận chút sao? Cũng không sợ huyết áp lên cao sẽ đứt mạch máu sao?
Giọng nói bà nội bén nhọn truyền tới, "Tôi mặc kệ, nhất định A Tuệ phải vào làm trong tiệm, cô phải cho nó tiền lương cao nhất. Còn phải để nó làm chủ tiệm, có nghe không?"
Lý Thiến vẫn không chịu nhượng bộ, tuyệt đối không thể vào trong tiệm, "Mẹ, điều này sao có thể? Tiền lương mỗi người đều có quy định."
Bà nội tức giận, "Quy định? Đây còn không phải do cô tính toán, ba lần bốn lượt từ chối, cô có ý gì, để cô làm việc nhỏ như vậy cũng không được."
Giọng Lý Thiến nóng nảy, "Mẹ, mẹ hãy nghe con nói. . ."
Mạnh Yên nhíu mày, chuyện gì đang xảy ra? Không phải cô nói Mạnh Tuệ đi tìm mấy bác để nghĩ cách sao? Tại sao lại thành vào trong tiệm?
Quý Tú Mai lành lạnh mở miệng, "Em dâu, rốt cuộc em có ý gì? Chị muốn vào tiệm, em không chịu, chị nghĩ có thể chị lớn tuổi, cho nên không thể. Nhưng cháu gái em trẻ tuổi, dáng người lại đẹp mắt. Sao lại không thể?"
"Chị dâu." Lý Thiến khó xử nhăn trán, lời này thật sự rất khó từ chối, nhưng thật sự bà không muốn để cho bất kỳ người thân thích vào. Chuyện quản lý bất tiện. Huống chi là nhà bác cả,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/doi-nguoi-binh-than/3243751/chuong-37.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.