Một tuần lễ sau cô mới đi công tác về, anh ra sân bay đón cô, thấp thỏmkhông yên, gần như không dám đụng vào tay cô, bởi lẽ tự cảm thấy khinhnhờn. Cô thích sạch sẽ, cô vốn là người thích sạch sẽ, cô vẫn nhìn anhlạnh nhạt là thế, sau đó 2 người đi dùng bữa, trùng hợp thế nào lại đụng phải người bạn gái trước đây, người ta nhìn anh, không kìm được liếctrộm đến mấy lần, cô lại thờ ơ như không, hỏi anh: “Sao anh không quachào hỏi đi?”
Cô thật sự chẳng để ý, bởi vì cô không hề quan tâm đến anh, thế nên những chuyện này cô ấy chẳng thèm bận tâm.
Anh dường như không kìm chế được cơn cáu giận. Hai con người cứ thế trầm lặng ăn cho xong bữa cơm, cô không muốn về nhà cùng anh, anh cũng hiểu, có về nhà cô cũng không để anh thân mật cùng cô, nhưng vẫn một ý nghĩkhăng khăng cố chấp, ép cô phải về cùng mình.
Hai người ở phòng lại hục hặc một trận, đến cùng anh chỉ có nước đạp cửa bỏ đi. Rồi cứ lái xe đi trên đại lộ phía Tây, lượn một vòng, lại lượnthêm một vòng nữa. Không nơi nào có thể đi, sau cùng vẫn quay về ký túcxã cũ của cô, biết rõ rành rành cô cũng chẳng hề ở nơi đó, kể cả cô cóvề cũng không để anh bước qua cửa, những nơi thuộc về riêng mình, xưanay chưa từng cho phép anh vào. Cưới nhau xong cô có mua một căn hộ,thực ra anh biết địa chỉ, nhưng cô không để anh đến. Anh như một gã khờ, ngồi trong xe đốt thuốc cho đến nửa
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/doi-nay-kiep-nay/95249/chuong-16.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.