Nghe tiếng chuông cửa, hắn lật đật chạy ra khi mà tay còn đang bận gọt trái cây, lau vội vào quần áo, hắn mở cửa. Trái lại với vẻ mặt ngạc nhiên há mồm của hắn, nàng ưỡn ngực mỉm cười cư nhiên đi vào nhà mà không cần sự cho phép của chủ. Trong khi hắn vẫn còn đang đứng như trời trồng thì nàng đã quay ngoắc lại, vẫy tay:
- Vào đi, mày còn đứng đó làm gì? - nghe nàng nói, hắn mới để ý còn 1 nhân vật khác đang ở ngoài, tay nó cầm túi xách ngại ngùng nhưng không dám cãi lời nàng, lách người đi vào
Mà hắn, chủ nhà, lại như kẻ từ trên trời rơi xuống, đứng bất động tại 1 chỗ không nhúc nhích. Mãi 1 lúc sau, khi cả 2 phái nữ đều ngồi yên vị thoải mái trên ghế, hắn mới chau mày, miếng táo hắn gọt chưa kịp ăn đã bị nàng cho vào miệng, đã vậy còn cù rủ người khác ăn cùng nữa chứ
- Em đang làm gì thế? - hắn cố nén lửa giận, đè giọng xuống mà nói
- Ăn chớ làm gì, cậu đuôi sao?
- Có đuôi mới thích em - hắn quay đầu lẩm bẩm
- Cậu nói gì?
- Không, không có gì - làm sao hắn biết tai nàng lại thính như tai chó thế, hắn cười cười - thế thái hậu đến đây có chuyện gì, không phải nhớ anh quá đấy chứ, anh còn chưa sang nhà em đưa nhân sâm nữa mà
Nàng lập tức có vài vệt đen trên mặt, nhắc tới nhân sâm, nàng lại tội dùm cho ba mẹ ở nhà
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/doi-nay-em-khong-thoat-noi-toi-dau/2159295/chuong-24.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.