Hắn phừng phừng lửa giận đi tới, nhưng nét mặt vẫn vô cùng bình thản. Mà nàng là loài động vật ăn cỏ hiền lành a (***ăn tạp thì có!!!),bản năng có giác quan nhận ra động vật ăn thị đang tiến tới, nàng chủ động dời tầm mắt về hướng kia
- Sao......sao cậu đã về rồi? - nàng ngạc nhiên hỏi
- Hừ..... - "không về làm sao bắt tại trận chị âu yếm với người đàn ông khác", mặc dù suy nghĩ như vậy nhưng hắn không có biến sắc gì - tôi mệt!
- Ồ....trốn việc thì nói đại cho rồi - nàng vẫn không chịu được mà chọc nguấy 1 câu. Hắn sừng cồ liếc mắt nàng
- Chào cậu, tôi là..... - thậm chí Minh Triết còn chưa kịp giới thiệu, nụ cười đã lập tức đông cứng khó tả. Tên chủ nhà kinh thật!
- Anh có muốn vào nhà uống nước không? Ngoài này nóng lắm - hắn nghiến răng nói. Cho dù không phải nóng vì bộ quần áo mặc trên người, hắn cũng muốn phát hỏa vì giận lắm đây
- Được, được..... - không nhận ra biểu hiện khác thường của 2 người, nàng kéo tay Minh Triết vào nhà
Đặt ly nước xuống bàn, nàng liền nhận thấy không khí khô khan khó chịu. Lạ thật! Điều hòa vẫn mát mà ta
Hả? Không hiểu thế nào hành động nguýt lườm mắt của 2 người vào mắt nàng lại trở thành như liếc mắt đưa tình thế kia
"Chết mọe, không lẽ đây là liếc mắt đưa tình trong truyền thuyết sao? Quả thực ngoài đời nó mãnh liệt hơn nhiều. Nhưng mà có lẽ, 2 người này
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/doi-nay-em-khong-thoat-noi-toi-dau/2159283/chuong-18.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.