🔔 Tham gia cộng đồng đọc truyện online trên Telegram:  https://t.me/+_tC4EYqfkw83NTE1
Chương trước
Chương sau

Tác giả: Mạc Thước Nghi

" ૮ɦếƭ m* mày rồi trà xanh ạ."

Bà khẽ gầm lên rồi bỏ con dao trong tay xuống bàn. Thay vào đó là nắm lấy tay cô lôi ra ngoài, mặc cho Thẩm Mộc Lam ngơ ngác.

Trịnh Quân Thành ngồi trên ghế hơi ngẩn người,vừa định mở miệng nói nhưng bắt gặp ánh mắt của bà liền im bặt.

Nhấn con dâu ngồi cạnh con trai xong, bà liền ung dung ngồi đối diện với cô ả, mỉm cười.

"B..bác gái, con chào bác."

"Đến nãy giờ mới cất mồm chào, tốt đấy!"

"Cháu xin lỗi ạ."

Gương mặt ả méo mó, cau mày đầy vẻ ngượng ngùng.

Vừa ngồi chưa nóng ghế mà mẹ chồng tương lai đã bắt bẻ rồi.

Ngày tháng sau này chắc hẳn sẽ khó khăn lắm đấy!

Mộc Thư than thầm trong lòng.

Tất cả những điều này đều bị vợ chồng Quân Thành thu vào mắt, quay sang nhìn nhau mà cùng nhau nhún vai.

"Nào nói đi, nay cô đến đây có việc gì không?" _ Buông tách trà trong tay, bà khẽ nhướn mày mở lời.

"Dạ, hôm trước cháu có đi đến Bắc Kinh nên mua ít đồ, cháu đến biếu bác ít quà ạ!"

"Của biếu là của lo, của cho là của nợ. Bác cảm ơn nhé!"

Một mặt bà cười cười cảm ơn, một mặt vỗ thẳng câu kia vào mặt ả trà xanh khiến ả không thể đáp trả.

Mẹ chồng, tuyệt lắm! Thẩm Mộc Lam gật đầu tán thưởng.

Mộc Thư nghe bà nói vậy cũng đành cười cười, hai tay biếu quà. Giờ đây trong lòng ả thật sự càng muốn nhanh chóng bước chân vào Trịnh gia rồi một phát cho cái bà già này về chầu thiên tổ.

Người gì mà lắm lời thế! Mở miệng ra là toàn móc méo.

Trước kia lúc còn bám theo anh, Mộc Thư cũng đã từng nghe nói về mẹ của Quân Thành nổi tiếng ăn nói độc miệng, nhất là đối với những tiểu tam.

Nào ngờ, hôm nay bà ta có thể nói với cô những câu này.

Mộc Thư ngoài nuốt giận vào trong thì thật chả làm gì được. Ả rủa thầm trong miệng, mắt cũng liếc xéo bà một cái.

Không làm gì được, biểu hiện này của cô ta thật khiến lão phu nhân Trịnh gia hài lòng biết bao.

Đưa xong quà cho bà, Mộc Thư tiếp tục hí ha hí hửng lấy ra một cái hộp nhỏ mà quay sang nhìn Trịnh Quân Thành:

"À, Thành Thành, em cũng..."

"Chúng mày đã đặt tên cho đứa bé trong bụng Mộc Lam chưa?"

Ả chưa nói hết đã bị Trịnh lão phu nhân cắt lời.

Một lần nữa máu dồn lên não, nghiến rằng lườm bà.

Ơ nhưng mà bà vừa nói gì cơ? Đặt tên cho đứa con trong bụng Mộc Lam á?

Họ đã có con với nhau rồi sao? Mộc Thư tròn mắt kinh ngạc nhìn cô chằm chằm.

"Chưa ạ! Chuyện con cái..."

"Mẹ vừa nghĩ ra một cái tên rất hay! Nếu là con gái thì đặt tên này sẽ rất hợp."

"Dạ.."

"Mộc Thư, Trịnh Mộc Thư. Thế nào hay không?"

Nghe từ chính miệng mẹ mình nói, Trịnh Quân Thành tay đang ôm Mộc Lam cũng quay sang nhìn bà.

Hóa ra cái gọi là lấy tên người yêu cũ đặt tên cho con để sau này mỗi lần gọi đều nhớ tới việc nó muốn làm vợ mình không được thì cho nó làm con mình, chính là đây sao?

Vậy mà có người toét miệng cười tươi:

"Ô, bác ơi. Đây chẳng phải tên cháu ạ?"
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.