Chương trước Chương 1 Chương 2 Chương 3 Chương 4 Chương 5 Chương 6 Chương 7 Chương 8 Chương 9 Chương 10 Chương 11 Chương 12
Chương sau
Tác giả: Mạc Thước Nghi "Dạ! Con sẽ sinh cho nhà ta vài đứa cháu. Sinh đến khi nào ba mẹ ẵm mệt thì thôi!" "Tuyệt lắm! Thành ơi, nghe rõ chưa con?" "Không sót chữ nào mẹ ạ." Đợi sau khi tiêu hóa hết những gì đang xảy ra, Thẩm Mộc Lam giật bắn mình. Quay lại ra sau thì thấy anh nở nụ cười gian tà từ sau góc khuất đi ra. Hóa ra bây giờ anh mới hiểu, cái xua xua tay của mẹ mình là gì. Vừa nãy nghe cô nói mà anh suýt nổi điên lên định kéo cô lên phòng. Ai ngờ thấy tay mẹ xua xua nên đành nén giận lại, đứng yên. Thẩm Mộc Lam vẫn còn ngơ ngác, vậy là cô bị lừa vào tròng rồi đấy à? "Ơ kìa mẹ..." "Haha, lần này phải giữ lời đấy nhé! Sinh đến khi mẹ ẵm mệt thì thôi." Cô bất giác đỏ mặt, không dám ngước nhìn anh nữa. Thôi rồi, kiểu này Trịnh Quân Thành sẽ cho cô liệt giường cả tuần mất! Bão tố mưa sa, không bằng tự ta đào hố. Thời tới cản không kịp rồi! Mẹ chồng thấy cô như vậy liền bật cười vui vẻ, lần này đích thị là có cháu rồi! Cắn chặt môi dưới, Thẩm Mộc Lam giờ đây cực kỳ hối hận về những gì đã nói! Lát nữa tìm cách đánh bài chuồn, liệu còn kịp? Cô vẫn chưa muốn đi hai hàng đâu, chưa muốn liệt giường vài ngày đâu mà. Với ý nghĩ đó như tiếp thêm can đảm cho cô, Thẩm Mộc Lam nhanh chóng đứng dậy định chuồn ra ngoài.. "Em yêu, đi đâu đấy?" "Anh... Anh à, em đi mua đồ ăn. Anh biết đấy, sáng giờ em vẫn chưa ăn gì. Đói lắm!" Nghe tôi nói vậy, tên sắc lang Trịnh Quân Thành liền đứng ra trước mặt Mộc Lam mà lấy tay nâng cằm cô lên: "Em đói á? Tuyệt lắm! Vậy đến \\\'ăn\\\' anh này! Em yên tâm, anh tắm rửa sạch sẽ thơm tho hết rồi đây này." "..." "Nào tới đi, nằm trên hay nằm dưới, tôi chiều em tất... chiều cả đêm lẫn ngày, thế nào? Thích không?"
Chương trước Chương 1 Chương 2 Chương 3 Chương 4 Chương 5 Chương 6 Chương 7 Chương 8 Chương 9 Chương 10 Chương 11 Chương 12
Chương sau