Tống Thu Hàn đầu tiên là một người yêu rất tốt rất tốt, sau đó mới là người bố. Đêm khuya đứa nhỏ khóc, anh lập tức bò dậy, có thể không làm phiền đến Lâm Xuân Nhi thì sẽ cố gắng không làm phiền đến cô. Anh và dì Thượng cùng nhau nấu cơm cho Lâm Xuân Nhi, giúp cô lau người bằng nước nóng. Nói ra chắc người khác không tin, người phụ nữ theo trường phái tiên phong như Lâm Xuân Nhi lại có một tháng ở cữ cực kỳ truyền thống.
Họ đặt cho đứa bé một cái nhũ danh rất quê mùa, gọi là Bánh Bao Nhỏ. Tống Thu Hàn thương Bánh Bao Nhỏ tới cỡ nào ấy hả? Thương đến mức nói chuyện với con bé giống như thì thầm ở bên tai. Nói theo cách của anh là: “Anh không thể làm con gái của anh giật mình được.”
- --ĐỌC FULL TẠI TRUYENFULL.VN---
“Là con gái của chúng ta.” Lâm Xuân Nhi nói.
...
Lại trở về ngày hôm đó, cái ngày mà họ gặp lại, Tống Thu Hàn đứng bên cửa sổ hút thuốc, lúc đó anh đang nghĩ, cô có đến hay không? Lúc cô đẩy xe đạp đi vào, anh vừa liếc mắt đã nhận ra cô, rõ ràng cô đã hoàn toàn thay đổi, nhưng anh vẫn liếc mắt một cái là nhận ra cô. Điếu thuốc của anh chỉ còn lại phân nửa, anh rít mạnh vài cái rồi vứt đi, bước nhanh vào trong, đứng ở cửa dặn nhân viên mang thêm đồ ăn.
Ánh mắt của cô chẳng hề thay đổi, ánh mắt sạch sẽ và sáng trong, lúc nhìn người khác rất dịu dàng, cực kỳ dịu dàng.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/doi-nay-dep-lam-giong-nhu-loi-nguoi-noi/3438251/chuong-153.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.