Trong lòng Kiều Hạn Văn vui như mở hội, anh cười phớ lớ, mặt dày vô sỉ đáp: “Anh xấu xa thế đấy, em làm gì được anh?”
Anh lại giả vờ bước lên trước một bước, Sơ Hạ sợ đến nỗi quay người bỏ chạy. Cô chạy về phòng mình đóng cửa lại, tựa lưng vào cửa, bàn tay không ngừng áp chặt vào lồng ng.ực mình, sao người này có thể như thế? Cô lo lắng hoảng loạn, Kiều Hạn Văn cũng không đỡ hơn là bao, nhưng anh không muốn dừng lại ở đây, anh áp mặt lên cửa phòng của Sơ Hạ, nói ra những lời vô cùng hùng hồn, nhưng giọng nói lại đè nén rất thấp, không dám để người khác phát hiện: “Ngày mai vào giờ này, anh sẽ hôn em tiếp!”
- --ĐỌC FULL TẠI TRUYENFULL.VN---
Nói xong lập tức co giò bỏ chạy.
Còn lâu mới để anh hôn nhé! Trong lòng Sơ Hạ thầm mắng anh, nhưng qua hôm sau ma xui quỷ khiến thế nào cô lại đi gặp anh, hai người ở dưới tán cây trong núi, môi chạm môi, đầu lưỡi quấn quýt, tựa như tìm thấy bảo vật, quyến luyến không rời.
Những ngày sau đó, Kiều Hạn Văn đã biết tay mình nên đặt những nơi nào, anh đã biết nên hôn những đâu ngoại trừ đôi môi mềm mại quyến rũ kia, thế là càng lúc càng không nỡ buông tay. Cũng may lý trí vẫn còn, dự cảm sắp có chuyện là liền vội vàng đẩy đối phương ra.
Kiều Hạn Văn quay phim xong phải rời đi.
Tối hôm ấy anh nhỏ giọng hỏi Sơ Hạ: “Em có muốn đi cùng anh không? Anh quay
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/doi-nay-dep-lam-giong-nhu-loi-nguoi-noi/3438241/chuong-143.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.