“Sau đó thì sao?” Lâm Xuân Nhi cầm lấy những con cua đã được rửa sạch, chuẩn bị cho chúng vào nồi hấp.
Tiêu Muội quay đầu nhìn Tống Thu Hàn và Trần Khoan Niên đang nhặt rau sau đó lại xoay về, nhỏ giọng nói: “Nói chuyện mấy câu. Một khoảng thời gian trước ông nội của Thời Thanh Lâm bị ngã. Ông cụ cũng lớn tuổi rồi nên phải vào phòng chăm sóc đặc biệt. Lần này anh ta quay về chủ yếu là để chăm sóc ông nội mình.”
- --ĐỌC FULL TẠI TRUYENFULL.VN---
“Ừm. Tớ đã gặp anh ta hai lần rồi. Anh ta tới tìm tớ, một lần là ở dưới lầu công ty tớ, lần kia là trên đường đi làm. Anh ta không nhắc đến chuyện của ông nội mình. Hai người còn nói chuyện gì nữa?”
“Không nói thêm nữa. Anh ta cũng chẳng dò hỏi tớ về cậu, mà dù có hỏi tớ cũng không nói.”
Lâm Xuân Nhi véo mặt Tiêu Muội: “Giỏi lắm.”
“Tống Thu Hàn có biết Thời Thanh Lâm không?”
“Biết. Tớ đã nói với anh ấy chuyện Thời Thanh Lâm quay về rồi. Anh ấy tin tưởng tớ, để cho tớ tự xử lý.”
“Tống Thu Hàn tốt thật đấy, nếu đổi thành Trần Khoan Niên thì chắc chắn anh ấy sẽ làm ầm lên với tớ.” Tiêu Muội bĩu môi: “Cũng chẳng biết tại sao mà anh ấy lại nhỏ mọn như vậy.”
“Có lẽ bởi vì yêu cậu?” Lâm Xuân Nhi bật cười: “À đúng rồi, các cậu đã chọn ngày tổ chức hôn lễ chưa?”
“Chọn rồi. Mùng ba tháng Mười, sau đó chúng tớ sẽ đi du lịch.”
- --ĐỌC FULL
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/doi-nay-dep-lam-giong-nhu-loi-nguoi-noi/3438217/chuong-119.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.