Lần tăng thêm này không còn sốt sắng vồ vập như vừa rồi nữa. Mà kể ra cũng lạ, rõ ràng lúc làm việc đã tiêu hao hết thể lực rồi, còn tưởng rằng chỉ cần ngả đầu xuống là sẽ ngủ được ngay, nhưng khi hai người vừa sát lại gần nhau là lập tức cảm thấy tràn trề sức lực. Hai người không chỉ không mệt mà còn xả stress nữa.
Lâm Xuân Nhi nhắm mắt lại nghĩ, đại khái mình cũng có một cuộc mây mưa nhẹ nhàng. Đôi môi của Tống Thu Hàn lướt qua da thịt của cô, nhẹ hơn một chút sẽ không phát hiện được, nặng hơn một chút thì lại có vẻ gắng sức. Anh không vội vàng hay gấp gáp, cứ nhẹ nhàng từ tốn, nhấm nháp khắp cơ thể cô. Anh thăm dò rất chuyên tâm, thỉnh thoảng phát ra tiếng cảm thán. Mỗi nơi nụ hôn của anh lưu luyến hạ xuống, Lâm Xuân Nhi lại nhẹ nhàng kêu một tiếng, âm thanh chảy trong đêm tối, lại chui hết vào tai Tống Thu Hàn, tán loạn trên tứ chi của anh, rồi tụ lại cùng một chỗ.
- --ĐỌC FULL TẠI TRUYENFULL.VN---
Ban đầu còn không gấp, nhưng đến cuối cùng lại có chút nóng nảy. Tống Thu Hàn dán ngực vào tấm lưng ấm áp của Lâm Xuân Nhi, chóp mũi cọ vào mái tóc đen của cô, đầu lưỡi thăm dò vào tai cô. Lúc gấp gáp hơn nữa, anh xoay người cô lại, hung hăng hôn cô, nuốt tiếng kêu cuối cùng của cô vào miệng.
Không thẹn không ngại, lại ngọt như đường.
...
Lúc Tiêu Muội gọi tới, Lâm Xuân Nhi vừa họp xong, cô đeo tai
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/doi-nay-dep-lam-giong-nhu-loi-nguoi-noi/3438207/chuong-109.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.