Hai giọt máu kia thật sự nhập cùng một chỗ, không xa rời nhau.
Triệu Hủ thả nửa tâm, bất kể như thế nào, vị trí Thái tử phải bảo vệ.
Thẩm Mịch tâm như nổi trống, nhìn lén vẻ mặt Triệu Hủ —— hoàng hậu liệu sẽ biến sắc?
Ngự y lại lấy máu Triệu Hủ, cẩn thận nhỏ vào giọt máu mới lấy của Thái tử.
Mọi người ngóng trông nhìn xung quanh, ngay cả Độc Cô thái hậu sau bình phong cũng đứng lên.
Toàn thân Ngự y rung lên, thần sắc cực kỳ vi diệu nhìn chằm chằm Triệu Hủ hồi lâu, mới nói: “Chúc mừng hoàng hậu điện hạ!”
Triệu Hủ tự mình ló đầu nhìn, đột nhiên có chút buồn cười, lẽ nào Thái tử này quả nhiên là dùng bí thuật dân tộc Hồi Hột sinh ra? Máu của ai cũng nhận?
“Ngự y.” Tiếng của Độc Cô thái hậu từ sau điện xa xa truyền đến: “Ai gia cùng hoàng đế tình như mẹ con, không bằng cũng cho ai gia tham dự chút náo nhiệt, thêm điềm tốt máu mủ tình thâm.”
Bà nói lời này không thể bảo là không ác độc, một mặt lại mang tình cảm mẹ con của bà cùng Hiên Viên Hối ra ngoài, một mặt Hiên Viên Hối chỉ là con trai nuôi của bà thiên hạ đều biết, nếu như máu của bà và tiểu Thái tử hoặc là hoàng đế đều dung nhập…
Thái hậu vừa nói như thế, mọi người nhất thời chuyển từ kinh ngạc không thôi sang bỗng nhiên tỉnh ngộ, hoàng đế tất nhiên là đã động tay động chân với nước bên trong.
Triệu Hủ hơi ngẩng đầu lên nhìn bức bình phong, chẳng biết vì sao, hắn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/doi-nam-nao/1725576/chuong-122.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.