Lúc trước Hiên Viên Hối mượn vùng đất Nhã Lỗ Khắc, chủ yếu để làm ba chuyện: một là nhập cư đóng quân khai hoang, không chỉ trồng trọt ngũ cốc thóc gạo, còn nhập gia tuỳ tục, lệnh người chăn nuôi nhốt dê bò; hai là mở ra thương lộ, lấy danh nghĩa thương nhân Hồi Hột, thực ra là thương lữ vãng lai Tây Vực Trung Nguyên tâm phúc của Vương phi, không chỉ có giao dịch châu báu hương liệu, còn ở trong bóng tối trữ hàng số lượng lớn quan trọng nhất là thép; ba là xây dựng công sự, ba năm qua Triệu Hủ từ chợ người Tây Vực mua không ít nô lệ, chọn lựa người thân thể cường tráng biên vào quân đội, gọi là thú quân, bởi không được Khả Hãn cho phép, không dám gióng trống khua chiêng luyện binh, thú quân chuyển thành dịch phu, làm một con đường nối thẳng Nhã Lỗ Khắc đến biển cư diên. Nếu không phải sợ quân canh phòng nội cảnh Khải triều phát hiện, e rằng từ lâu đã xây dựng rầm rộ, nối thẳng từ biển cư diên đến Túc Châu.
Lần này Hiên Viên Hối đưa ra ý luyện binh, kì thực là vô cùng liều lĩnh —— dù cho Khả Hãn là cữu cữu của y, dân tộc Hồi Hột xưng thần với triều đình, phiên vương tự luyện binh đã là mưu nghịch, không tố giác đã là hết lòng quan tâm giúp đỡ, huống hồ còn mượn đất của hắn?
Hiên Viên Hối vừa nói xong, cũng đổ một thân mồ hôi lạnh, chỉ dùng toàn bộ khí phách mà chống đỡ.
Quốc sư vẫn như trước không nói một lời, lẳng lặng nhìn y, màu gỉ sét
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/doi-nam-nao/1725489/chuong-35.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.