*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
“Bút lực này, hình thức kết cấu này, vẫn chưa đủ tốt.”
Trong vương phủ vừa mới xây dựng xong, Hiên Viên Hối đang ngưng thần vận bút, Triệu Hủ buổi chiều uống nhiều rượu, nghiêng người dựa lên bằng kỷ, ngồi bên cạnh vừa ăn điểm tâm vừa xoi mói.
Bằng kỷ
“Ừm, bức này tuy có tốt hơn, nhưng chữ của vương gia tuy mượt mà hữu lực, văn lại thất chi ngốc khắc (ngốc nghếch),so với tiền nhân, có phần thiếu chút linh khí thần vận.”
“Ngươi đi mà viết đi?” Hiên Viên Hối bị hắn nhiễu đến không viết được, một mạch ném bút, lạnh lùng nhìn hắn.
Triệu Hủ cũng không sợ, nhặt bút kia lên, định tâm, viết thêm câu “Tạc dạ nhàn đàm mộng lạc hoa, khả liên xuân bán bất hoàn gia” bên cạnh câu “Hồng nhạn trường phi quang bất độ, ngư long tiềm dược thủy thành văn” y vừa viết.
“A, ta từng thấy chữ viết của ngươi, không phải từ nhỏ ngươi tập Ngụy giai (kiểu viết chữ nhà Nguỵ)sao, bây giờ lại sử dụng kiểu chương thảo?” Hiên Viên Hối ngạc nhiên hỏi.
Triệu Hủ nhíu mày: “Tự nghĩ đi.”
“Ồ, bài Xuân giang hoa nguyệt dạ này là thiên cổ kỳ văn, ý cảnh trong trẻo minh khiết, thanh lệ sâu thẳm, ngươi không cảm thấy dùng lối viết chương thảo có hơi lỗ mãng, không đủ lịch sự tao nhã sao?”
Triệu Hủ lại cầm lên một khối bánh Long Phượng, chậm rãi nói: “Lúc thanh tỉnh mà thưởng phong nguyệt chỉ cảm thấy lạnh lẽo cô tịch, lúc say
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/doi-nam-nao/1725478/chuong-24.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.