Thật ra Bắc Vũ cũng thấy rất vớ vẩn khi bảo anh đi họp lớp cùng chỉ để thỏa mãn lòng hư vinh của mình, trong khi tính anh không thích xã giao.
Vậy nên khi anh từ chối, thì cô cũng chỉ nhìn một cái rồi thôi.
Ngay từ bé cô đã thích chưng diện, nhưng khi trong tay có vô số bộ đồ đẹp, thì cô lại chẳng còn thích thú gì chúng nữa, thậm chí cô còn thấy rất buồn cười. Nhưng vì lần họp lớp này mà cô còn đặt riêng một bộ váy xa hoa của nhà thiết kế Tiểu Chiêu, mua một chiếc túi xách năm chữ số, và làm một kiểu tóc thời thượng.
Tóm lại nhìn cô vừa thời thượng như người mẫu thời trang, vừa đoan trang như nữ doanh nhân thành đạt.
Dù là độ tuổi nào, thì cái lòng hư vinh này cũng sẽ không bao giờ biến mất.
Đến ngày hẹn, mới chập tối Thiệu Vân Khê đã đến trước cửa nhà cô. Thấy cô đi ra thì anh ta nhìn cô một lượt rồi huýt sáo:
– Hôm nay cậu định cướp hết sự chú ý của con gái lớp tớ hả?
Bắc Vũ lườm anh ta:
– Đừng có lớp tớ, lớp tớ. Cậu chỉ học ở đó có nửa năm thôi.
Thiệu Vân Khê cười:
– Mặc dù chỉ có nửa năm, nhưng tớ vẫn là lớp phó đấy.
– Được rồi, cảm ơn lớp phó đại nhân.
Vì tối nay Thiệu Vân Khê sẽ đi giải thích rõ mọi chuyện giúp cô, mặc dù cô cũng chẳng quan tâm lắm.
Thiệu Vân Khê mỉm cười:
– Việc tớ phải làm
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/doi-mua-tanh/2062048/chuong-54.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.