Chân Lý Đồng không có vấn đề gì lớn, chỉ bị bầm tím thôi.
Lúc mọi người chơi đùa buổi tối, cô ấy còn cố tình hát tặng Thẩm Lạc một bài, để bày tỏ sự cảm ơn. Bài hát cô ấy hát là nhạc Tiếng Anh, Bắc Vũ không hiểu nội dung lắm, nhưng nghe giai điệu thì cô đoán là một bài tình ca.
Dưới ánh lửa trại, cô ấy vừa hát vừa nhìn về phía Thẩm Lạc. Cô ấy hát rất hay, làm ai nấy đều cảm thấy xúc động.
Trịnh Hiểu Phi ngồi cạnh Bắc Vũ nói thầm với cô:
– Thấy chưa? Em đã bảo là chân dài có triển vọng rồi mà. Em nói cho chị nghe, em gái chân dài này là thạc sĩ đào tạo ở nước ngoài đó. Hiện giờ làm phó chủ biên của một tạp chí địa lý. Nhìn là biết bạch phú mĩ (trắng, giàu và đẹp) rồi. Ừm, tuy là không trắng lắm. Người ta còn cố tình đến đây để gặp Pluto nữa chứ. Nếu anh ta vẫn còn không rung động thì đúng là Đường Tăng chuyển thế rồi.
Bắc Vũ liếc anh ta:
– Cậu biết nhiều thứ nhỉ!
Trịnh Hiểu Phi:
– Thường thôi. Mới có thứ ba cả nước.
Lý Đồng hát xong, đội trưởng lại quay sang phía Bắc Vũ:
– Bắc Vũ, em cũng biểu diễn gì đó đi!
Bắc Vũ đứng dậy ngáp một cái, rồi cười:
– Ngũ âm của em không đủ, nên em không dám bêu xấu đâu. Mọi người cứ chơi tiếp đi, em đi ngủ trước đây.
Nói xong liền đi về lều ngủ.
Cô thật sự cảm thấy mệt,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/doi-mua-tanh/2062019/chuong-25.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.