Tôi đã ngủ một giấc ngủ thật dài, thật sâu. Lúc tỉnh lại, mặt trời đã lên cao chót vót. Tôi nheo mắt lại khi ánh mặt trời rọi vào phòng. Uể oải ngồi dậy, tôi dụi mắt nhìn quanh. Tối qua lúc ở sân bay về, tôi nhớ không lầm thì tôi đã ngủ vùi trên xe lúc nào không biết. Và chắc rằng ông anh yêu dấu của tôi đã bế tôi vào nhà lúc nào tôi cũng chẳng hay.
Nhìn quanh một lượt khắp căn phòng, tôi nhận ra đây chính xác sẽ là phòng của tôi bây giờ và có lẽ cũng là sau này. Căn phòng này tôi ở cũng đã qua bảy cái hè và dường như mỗi lần tôi đến là nó lại có gì đó đổi khác mà chính tôi cũng không biết. À, có lẽ căn phòng này đã được bày trí thêm rất nhiều thứ.
Để xem, phía trước giường là một chiếc tivi. Bên phải giường là một chiếc bàn học màu nâu gỗ. Bên trái là một cái tủ nhỏ để đựng một cái đèn ngủ và có thể đựng được vài thứ đồ. Tủ quần áo được để ngay sát tường bên trái, gần cửa ra vào. Một số đồ sưu tầm con ZinZin trong quảng cáo sữa mà tôi đem theo cũng được bày trên bàn, gấu bông của tôi đem theo cũng đã nằm sẵn trên giường tự lúc nào. Và hơn hết, tôi nhìn thấy một giá vẽ với đầy đủ dụng cụ vẽ tranh đang đứng ngoài ban công với những đóa Vân Anh tím biếc. Tôi sững sờ đôi chút khi thấy sắc tím ngoài ban công kia. Những năm trước, khi tôi đến đây chưa bao giờ tôi thấy
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/doi-mua-phuong-no/2570484/chuong-4.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.