Sáng hôm sau, tôi dậy sớm hơn mọi ngày và chuẩn bị bữa sáng cho mọi người. Cô Như rất ngạc nhiên khi thấy tôi dậy sớm như thế. Đó cũng là bữa sáng đầu tiên cả nhà ăn sáng cùng nhau. Cô Như nhanh chóng ra cửa hàng còn chú Sỹ cũng lái xe đi đến trường ngay sau đó. Anh Win dắt xe đạp ra cổng, chờ tôi ngồi yên vị phía sau mới bắt đầu xuất phát. Anh Win bất chợt hỏi:
- Anh quên chưa hỏi em. Tối qua sao em vội vã ra khỏi đó thế?
Tôi không trả lời vào vấn đề mà hỏi ngược lại:
- Tối qua em thấy mọi người ồn ào lên vì ai đó phải không anh?
- Sao cơ? À! Hai thằng nhóc ấy à. Là Nhất Kha với lại Đạt. Tụi nó cũng học cùng trường với anh em mình mà.
Tôi tiếp tục tò mò:
- Hai người đó thì sao anh?
- Thì là vì hai đứa đó mới ồn ào vậy đó. Em không biết hai đứa ấy à? Nổi tiếng ở trường lắm đấy. Nhưng dù sao cũng không bằng anh của em đâu, haha.
Tôi đánh vào vai anh, mắng:
- Anh đừng có tự khen mình nữa đi.
Anh Win ôm vai, quay mặt lại nhìn tôi:
- Anh nói thật chứ bộ. Em hỏi thử bất cứ đứa nào trong trường Vũ Minh Huy là ai? Bảo đảm ai cũng sẽ trả lời được cho em.
Tôi "xì" một tiếng khinh bỉ. Rồi tìm cách lôi anh Win lại chủ đề tò mò của tôi, tôi thắc mắc:
- Nhất Kha với Đạt nổi tiếng lắm hả
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/doi-mua-phuong-no/2570461/chuong-15.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.