Đến giờ ăn trưa, Vy Vy nhanh chân sang tìm Khả Khả, từ cửa đã thất thanh gọi "Bé yêu ơi, đi ăn trưa thôi!" cứ vậy cô ấy rinh Khả Khả đi mất làm Khả Khả cũng chưa kịp nói cảm ơn tử tế với Minh Huy.
Đến nhà ăn, vẫn ngồi góc bàn mà Khả Khả thích nhất, hai người to nhỏ nói chuyện. Vy Vy hỏi thăm công việc Khả Khả mấy câu, rồi hỏi đến kế hoạch xV đã được triển khai lúc sáng trong cuộc họp Khả Khả thấy sao. Khả Khả tuy ít nhiều cũng có kiến thức về quản trị trong kinh doanh nhưng kinh nghiệm trong lĩnh vực này thì chắc chắn không bằng Vy Vy. Tuy vậy, Khả Khả vẫn nghiêm túc đứng trên lập trường của một khách hàng tỉ mỉ đánh giá, ngoài những lợi ích như Vy Vy đã nói, kế hoạch còn hay ở chỗ Vy Vy đã xây dựng rất tốt cách thức tiếp cận tới đối tượng khách hàng này, và Khả Khả tin chắc Vy Vy sẽ thực sự chạm được đến lượng đối tượng mới này. Xong Khả Khả còn nhẹ nhàng cảm thán khen ngợi Vy Vy.
Vy Vy cũng cảm thấy rất hài lòng, cười tự hào, gắp miếng thịt đưa vào miệng. Biết rõ tính bạn mình, cô hỏi thêm: "Còn 'nhưng mà' thì sao?"
Khả Khả rất điềm tĩnh nói: "Tớ nhớ cậu đã nói tất cả các tác phẩm dù lớn dù nhỏ đều có vị trí, sự đóng góp và sức ảnh hưởng nghệ thuật của riêng nó vậy nên cậu mới dựng nên phương án phát triển đặc biệt lần này"
Ngừng một lát, Khả Khả từ tốn tiêu hóa miếng cơm,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/doi-mot-nguoi-nhu-em/3316372/chuong-6.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.