Chương trước
Chương sau
Lại một tiết học nữa trôi qua...

Hạ Vũ đang ngồi ôn lại bài cũ cùng Gia Khánh thì có một giọng nói nhẹ nhàng cất lên:

- “ Xin chào cậu!”

Hạ Vũ ngẩn mặt lên nhìn thì thấy đó là một cô nàng xinh đẹp, nhìn có vẻ dịu dàng, với một làn da trắng như ngọc, mái tóc dài óng ả. Gương mặt thì thanh tú với điểm nhấn là sống mũi cao và thẳng. Chà! Quả thật là một mỹ nhân.

Hạ Vũ huých tay về phía Gia Khánh: “ Cô ấy muốn làm quen với cậu kìa! Mau trả lời đi chứ!”

Cô bạn xinh đẹp tiếp lời: “ Có vẻ cậu hiểu lầm rồi! Người tớ muốn làm quen là cậu đấy Hạ Vũ.” Cô nàng mỉm cười thật tươi với Hạ Vũ, nụ cười đó không chỉ khiến những chàng trai đổ gục, mà còn có thể khiến trái tim thiếu nữ của Hạ Vũ phải loạn nhịp.

Hạ Vũ nghĩ: Thật hả trời! Mình được một mỹ nhân chủ động đến làm quen, không ngờ ngay buổi đầu đến lớp mình lại có thể may mắn như vậy.

Duy Anh bỗng ghé lại gần Hạ Vũ và nói nhỏ: “ Cậu bị làm sao mà cứ ngơ ra thế?”

Cô bạn lúc nãy bỗng cất lên chất giọng nhỏ nhẹ và hỏi: “ Nhìn hai cậu có vẻ thân nhau nhỉ?”



Duy Anh vội lúng túng xua tay trả lời: “ không! Tụi mình cũng không thân nhau lắm đâu,... Phải không, Hạ Vũ?”

Hạ Vũ: “ Đúng vậy! Tụi tớ chỉ là anh em họ mà thôi.”

Cô bạn kia nở nụ cười thật tươi: “ Vậy hả? Tớ hiểu rồi.”

Cô bạn bắt đầu giới thiệu:

- “ Xin chào mình tên là Charlette, mẹ tớ là người Pháp.”

- “ Còn tớ là Hạ Vũ, hân hạnh được biết cậu.”

Trong khi Hạ Vũ đang rất vui vẻ vì có thêm bạn mới thì Duy Anh có vẻ đang cảm thấy bất an.

Sau đó, tiết học tiếp theo lại bắt đầu, Charlette phải quay lại về chỗ của mình:

- “ Gặp lại cậu sau nhé!”

Charlette quay lại mỉm cười nhìn Hạ Vũ: “ Nếu được, thì chúng ta hãy làm bạn nhé, Hạ Vũ!”

Hạ Vũ cảm thán: “ Tuyệt thật! Không ngờ mình đã được làm bạn với một mỹ nhân.”

- “ Hạ Vũ!”

- “ Eh?”

Duy Anh với vẻ mặt trầm có chút bất an nhìn theo Charlette rồi nói với Hạ Vũ:



- “ Cậu đừng bám chặt lấy tớ hay làm bất cứ điều gì quá mức trước mặt cậu ấy đấy.”

Hạ Vũ bực mình đáp lại: “ Dù cậu có van xin tớ thì tớ đây cũng không thèm bám lấy cậu đâu!”

Hạ Vũ như bừng tỉnh, hiểu ra điều gì đó: Mình hiểu rồi! Có lẽ tên Duy Anh này đang thầm thương Charlette...

Câu nói: “Đừng bám chặt lấy tớ hay làm bất cứ điều gì quá mức trước mặt cậu ấy đấy.” Của Duy Anh liên tục vang lên trong đầu của Hạ Vũ.

Hạ Vũ tự hỏi: “ Một người như cậu ta cũng biết thích con gái ư?”

- “ Mà cũng đúng thôi! Dù sao Charlette cũng là một mỹ nhân mà,... Làm gì có thằng con trai nào không thích cậu ấy chứ, đến mình còn bị rung động trước sắc đẹp của cậu ấy mà.”

***

Buổi học đầu tiên tại trường mới cứ thế kết thúc êm đẹp, Hạ Vũ đã có những người bạn mới: Một Gia Khánh lém lỉnh, một Gia Hân cá tính, một Bảo Vy nhút nhát và một mỹ nhân là Charlette.

Hạ Vũ và Duy Anh vừa về đến cổng đã thấy dì Ngọc Huyền hớt hả chạy ra cổng: “ Không hay rồi hai đứa ơi! Phải làm sao đây...”

Duy Anh: “ Dì bình tĩnh đi xem nào, rốt cuộc là có chuyện gì?”

Dì Ngọc Huyền: “ Xin lỗi hai đứa... dì thật vô trách nhiệm, vì quá mệt nên hôm này dì dậy muộn, dì tính cho Tiểu Hắc và Tiểu Bạch ăn mà chỉ thấy Tiểu Bạch, không thấy Tiểu Hắc đâu cả, cửa sổ thì lại mở,...”

- “ Dì đã tìm mọi ngóc ngách trong nhà rồi mà không thấy nó đâu cả,...”

Vì quá lo lắng Hạ Vũ đã vôi vàng chạy đi tìm Tiểu Hắc, Duy Anh cũng vội vàng đuổi theo.

- “ Dì hãy ở nhà coi nha đi, con và Hạ Vũ sẽ thử ra ngoài tìm xem.”

- “ Hạ Vũ cậu chờ chút! Hạ Vũ!

Hạ Vũ lúc này cảm thấy rất lo lắng, cô sợ mọi chuyện lại giống với trước kia. Bởi lẽ khi xưa cô cùng từng nuôi một chú mèo tên Nini, nhưng vì một lần sơ suất Nini đã bỏ ra ngoài rồi không may bị xe tông phải qua đời. Sau vụ việc lần đó Hạ Vũ vẫn luôn day dứt, cũng chính vì thế sau sự ra đi của Nini Hạ Vũ không nhận nuôi thêm bất kì một con vật nào nữa. Cô sợ, bản thân lại không thể chăm sóc tốt, không đủ trách nhiệm với chúng,...

Cuối cùng Duy Anh cũng đuổi kịp Hạ Vũ: “ Hạ Vũ! Nghe này, cậu phải bình tĩnh, chúng ta sẽ cùng tìm Tiểu Hắc, mọi chuyện rồi sẽ ổn thôi!”

Sau khi được Duy Anh trấn an, Hạ Vũ đã bình tĩnh hơn rất nhiều.

Hạ Vũ và Duy Anh cùng nhau đi tìm Tiểu Hắc, hai người đã đi qua không biết bao con ngõ, hỏi không biết bao là người.

Duy Anh: “ Hạ Vũ cậu nhìn kìa!”

Hạ Vũ quay ra nhìn thấy một người đang bế Tiểu Hắc trong tay.

Hai người vui vẻ chạy đến chỗ của Tiểu Hắc trong vui mừng.

Và thật bất ngờ thay người đang ôm Tiểu Hắc chính là Charlette, nhưng lạ thay cô ấy đang mặc một bộ đồ Karate, vậy mà còn có đai đen nữa chứ. Một mỹ nhân dịu dàng, xinh đẹp như Charlette sao lại mặc bộ đồ đó chứ?
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.