Lại một ngày nghỉ nữa, Hạ Vũ tranh thủ ngủ nướng hơn so với mọi ngày thì có tiếng của em bé đang đùa nghịch khiến Hạ Vũ mơ hồ tỉnh dậy:
- “ Da da da...”
- “ Leon, là em sao?”
Dì Ngọc Huyền ghé vào phòng Hạ Vũ:
- “ Con dậy rồi à!”
- “ Mẹ Leon hôm nay đi có việc nên gửi thằng bé ở đây đó!”
Hạ Vũ dụi mắt nhìn quanh phòng thì thấy Leon đang nghịch đồ trang sức của cô:
- “ Leon, em đang làm gì vậy?”
- “ Thôi nào, đừng làm như vậy mà...”
Sau khi thu dọn những món đồ trang sức đang rơi vương vãi trên sàn nhà, Hạ Vũ kiểm tra lại thì thấy vẫn đang thiếu một sợi dây truyền.
Cô quay sang nhìn thì thấy Leon đang cầm sợi dây truyền đó trên tay, Hạ Vũ quay sang phía Leon nhẹ nhàng đưa tay ra:
- “ Trả lại cho chị nào, Leon.”
Nhưng có vẻ Leon rất thích sợi dây chuyền đó, cậu bé giấu nó ra sau và tỏ vẻ không muốn trả lại: “ Daa...”
Hạ Vũ: “ Đừng có Daa với chị! Ngoan đi mà!”
- “ Làm ơn đi mà!”
Trước sự năn nỉ của Hạ Vũ thì Leon vẫn lắc đầu tỏ vẻ không muốn.
Hạ Vũ với vẻ mặt buồn rầu nói: “Đó chính là sợi dây chuyền mà mẹ đã tặng cho chị nhân dịp sinh nhật.”
- “ Chị xin em đó, Leon!”
Thấy Hạ Vũ như vậy bé Leon cũng hiểu chuyện mà đưa sợi dây chuyền trả cho Hạ Vũ.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/doi-meo-xe-duyen/2760748/chuong-18.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.