Thấy Hạ Vũ đi mất, bé Leon cũng chạy theo sau :
Dì Ngọc Huyền : “ Không được đâu, Leon !”
- “ Hạ Vũ có việc bận rồi, khi nào về con bé sẽ chơi với cháu mà Leon.”
- “ Còn bây giờ, bé Leon phải ngoan ở nhà với ta nhé !”
Bé Leon có vẻ không vui : “ Ư...”
Dì Ngọc Huyền : “ Thôi nào ! Bé đừng buồn mà ...”
- “ À !”
- “ Vậy chúng ta ra ngoài chơi ha !”
- “ Dù sao thì dì đây cũng cần ra ngoài mua một ít đồ để nấu bữa tối nữa.”
Thấy vậy, bé Leon đã vui vẻ trở lại và còn rất hứng khởi khi được đi chơi nữa ...
Trong khi đó ở chỗ của Duy Anh.
Duy Anh và Đăng Khoa đang ngồi trong một quán coffee .
Duy Anh có vẻ bực bội nói : “ Cậu nói là cậu sắp chết, vậy mà ...”
Ánh mắt như viên đạn của Duy Anh đang hướng về phía của Đăng Khoa .
Đăng Khoa gãy đầu gượng cười đáp lại :
- “ Cậu đã cứu tớ thật đó !”
- “ Tớ đã mua rất nhiều đồ đến nỗi cạn túi ...”
- “ Thật may mắn !”
- “ Tớ không nghĩ là họ lại bán bộ mô hình của Luffy với giá chỉ 300k.”
Duy Anh nhìn thằng bạn khù khờ của mình với vẻ bất lực, không hiểu sao lại có đứa bạn như thế này.
- “ Vậy à !”
Đăng Khoa tiếp tục vui vẻ kheo chiến lợi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/doi-meo-xe-duyen/2760742/chuong-20.html