An Ninh sắp xếp hành lý vào vali gọn gàng, cô sắp có một chuyến công tácngắn ngày cùng ông giám đốc. Đã 2 năm cô không trở về quê hương nênkhông thể tránh khỏi những cảm xúc khó tả, năm đầu cô rất sợ về nước, cô khi phải gặp lại bạn bè và những người xung quanh quen biết. Cô sợ rằng ở đất nước nhỏ bé đó sẽ có một ngày cô và cậu hai sẽ gặp nhau…Nhưng giờ đã đến lúc, đến lúc cô đứng thẳng trên đôi chân chai sạn của mình, côcó thể ngẩng đầu mà tự hào rằng cô không phải là An Ninh nghèo khó củangày xưa nữa…..Duy chỉ có một điều vẫn khiến cô không khỏi mắc lòng. Côsẽ ra sao nếu tình cờ gặp lại cậu trên đường? Vẫy tay chào, chạy tới ômhay coi như một người dưng qua đường? Nắm lấy cổ tay mình, An Ninh đãtừng hận cậu đến tận xương tủy, cô hận vì cậu đã cướp đi cuộc đời cô,hận vì cậu không thể bảo vệ cô, hận vì cậu không chịu lắng nghe nhữnggiọt nước mắt của cô. Nhưng cũng có lúc, cô lại muốn bay ngay về nước để được nhìn ngắm gương mặt in đậm trong tim kia một lần, muốn được ngườiấy ghì chặt vào lòng và nói những lời đường mật có cánh.
Tiếng chuông điện thoại reo lên khiến An Ninh đứt dòng suy nghĩ. Là cuộc điện thoại từ ông giám đốc..
-Dạ thưa giám đốc.
-An Ninh này, phiền cô gọi điện qua bên công ty đối tác nói với họ giúptôi là ngày mai tôi không thể tới chỗ họ được nhé, dưới xưởng có chútchuyện, hẹn họ vào thứ 5. Có gì
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/doi-mat-cua-hau-gai/2046795/chuong-32.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.