Cậu hai ngồi trước cửa phòng An Ninh, chắc giờ này cô đã ngủ. Khoảng thờigian qua quá đủ để cậu suy nghĩ về mọi thứ. Giữa cậu và An Ninh khôngthể có tình cảm, nó sẽ chỉ làm cho cả hai mệt mỏi và tổn thương.
An Ninh ngồi áp lưng vào cửa, mọi chuyện xảy ra thật nhanh và chóngvánh, giống như một cơn bão tràn về quét sạch mọi thứ rồi để lại nơi đấy một đống hoang tàn đổ nát. Cuộc sống thật quá khó khăn, không biết rồinó sẽ đi về đâu…..
-An Ninh…cô ngủ chưa…-Cậu nói nhỏ, dường như cậu rất muốn nói chuyệ với cô nhưng lại sợ cô nghe thấy mà thức dậy.
AN Ninh nghe thấy tiếng cậu hai giật mình, cô định mở cửa nhưng nghĩ thế nào lại thôi, cô ngồi áp lưng vào tường lắng nghe.
-Chắc cô ngủ rồi nhỉ.
Mặc dù cách nhau một bức tường nhưng hơi ấm từ lưng của cậu hai An Ninh có thể cảm nhận được…..
-Tôi…lại sắp đi vào vết xe đổ của 6 năm về trước rồi…Tưởng chừng nhưtrái tim đã khép lại bởi mùi vị của đồng tiền.Nhưng giờ đây nó lại đậptrở lại vì em đấy An Ninh. Không biết từ bao giờ tôi lại bị ám ảnh bởiđôi mắt của em, nó như loại mực in sâu lên tờ giấy trắng không thể tẩysạch được….6 năm về trước, tôi đã yêu một hầu gái, cô ấy là người đầutiên khiến trái tim tôi điên cuồng. Giống như bông bách hợp trắng, nhẹnhàng, tinh khiết, ngọt ngào và chân thành…..Nhưng dù sao, cô ấy cũng là một hầu gái mà nguyên tắc hầu gái không được phép có tình cảm với
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/doi-mat-cua-hau-gai/2046752/chuong-22.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.