An Ninh tỉnh dậy và thấy mọi thứ thật mơ hồ, cô đã ngủ quá lâu. Lục lạitrí nhớ của mình, những thứ cô nhớ được thật rời rạc, chỉ nhớ được cánhcửa nhà kho đột ngột đóng xầm lại rồi cảm giác lạnh cóng xâm chiếm cơthể…An Ninh từ từ ngồi dậy. Cậu út đang ngủ gục bên cạnh, chắc hẳn cậuđã thấm mệt vì chăm sóc An NInh.
-Cậu út.-An Ninh gọi nhỏ.
Cậu út nghe thấy liền mở mắt…
-An Ninh, cô tỉnh rồi ah, có đau ở đâu không? Hay có còn cảm giác lạnhkhông?-Cậu cầm tay cô áp lên gương mặt mình để chắc chắn là nó vẫn ấmáp.
-Tôi không sao, sao cậu lại ở đây?
Cậu út thở phào nhẹ nhõm…
-Thế là tốt rồi, tôi sẽ gọi người vào, giờ thì tôi phải đi ngủ đã…
Cậu út gọi người vào thay cậu chăm sóc cho An Ninh, cậu cẩn thận căn dăn họ trước khi bước ra khỏi phòng.
-Có chuyện gì phải báo cho tôi ngay, đừng để cô ấy ăn gì lạnh, cái gì cũng phải ấm, nghe chưa.
-Dạ, vâng thưa cậu. – hai cô hầu gái kinh cẩn.
Cậu út yên tâm bước ra khỏi phòng.
-Rút cục là có chuyện gì xảy ra vậy? sao cậu út lại ở trong phòng em?- An Ninh ngạc nhiên hỏi hai chị hầu gái.
-Em không biết gì sao? Em suýt chết cóng trong phòng đông lạnh đó, may mà cậu út tìm thấy em kịp thời, không thì chắc giờ em….
-Vậy sao?
-Không những thế, sau khi đưa em từ bệnh viện về, cậu út nhất định phảiđể em ở phòng cậu ấy,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/doi-mat-cua-hau-gai/2046739/chuong-19.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.