Asisu mở mắt thật lớn, nhưng không nhìn thấy dòng sông đâu, chỉ nhận ra phía trên mình là tấm màn gấm hoàng gia và mùi trầm hương phảng phất xộc vào mũi. Nàng thở nhẹ nhàng, thì ra chỉ là mơ...Mơ mà rất giống thật.
Nhận ra điều kì lạ, nàng không ngừng thắc mắc. Tại sao nàng lại ở đây, chuyện gì đã xảy ra, nàng còn nhớ mình đang ở trong sơn động...Asisu chẳng thể nghĩ điều gì tiếp theo khi mà cổ họng khô cháy, cùng mồ hôi thấm đều trên mặt. Nàng khẽ xoay cổ qua bên phải để tìm kiếm ai đó đến giúp mình, liền ngay lập tức nhận ra mọi thứ quá đỗi quen thuộc. Là hậu cung Babylon.
Tấm rèm mỏng kim sa và nhiều vật điêu khắc dát vàng quen thuộc. Tuy nhiên, có điều làm nàng ngạc nhiên cả thảy: Ragashu đang ngồi phê duyệt tấu chương, với một mớ văn kiện đất nung chồng chất trên bàn.
_Nàng tỉnh rồi.
_Thiếp kh..khát.
_Chờ ta một lát. Người đâu!
Không đầy mấy giây sau, Ari mừng rỡ đi vào phòng với chén nước trên tay. Ragashu vô cùng cẩn thận, thấm bông qua lớp nước, chấm lên đôi môi nứt nẻ cho Asisu, sau đó mới nhẹ nhàng đút nước cho nàng. Những dòng chảy mát lạnh xoa dịu phế quản, khiến Asisu như lấy lại được sinh khí.
_Có thấy khá hơn chưa?
Asisu mỉm cười dịu dàng, gật đầu từ tốn. Tuy nhiên, chỉ ba phút kế tiếp, một chén thuốc bổ nâu sậm, còn nghi ngút khói được đưa vào. Ragashu lại từng muỗng, từng muỗng mớm cho nàng. Dù thuốc có đắng cách mấy, cũng chẳng đắng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/doi-mat-asisu/2359125/chuong-25.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.