Pt.6
Trang phục cô gái đó mặc nhìn cũng biết là đồ đắt tiền, trong tay còn xách mấy túi đồ nữa.
Đều là những thương hiệu mà tôi có đi dạy thêm cả một học kỳ cũng không mua nổi.
Haizz.
Chuông điện thoại reo lên, là tin nhắn của Trình Phong.
“Về đến kí túc chưa?”
Con người này... sao trước đây tôi không phát hiện ra cậu ấy lại thích lo chuyện bao đồng như thế nhỉ?
“Trình Phong, trường học tuy rộng nhưng tôi vẫn biết đường về.”
Cậu ấy gửi đến icon giơ ngón tay cái.
“Lợi hại, lợi hại.”
“...”
“Nếu bạn học Tô đã lợi hại như vậy, không biết là có thể giúp tôi viết bài cảm nhận sau tọa đàm không nhỉ?”
???
“Trình Phong, trong người có bệnh thì nên đi khám.”
Trình Phong: “Giờ cậu biết tại sao tôi không muốn đi nghe tọa đàm rồi chứ?”
“...”
“Vốn dĩ là tôi không cần phải viết.”
“...”
Sao tôi lại nghe ra như đang trách tôi nhỉ?
“Tôi không muốn viết.”
Trình Phong bên kia hiện lên đang nhập tin nhắn một hồi lâu, cuối cùng gửi đến một câu: “Vậy tôi đi nhờ người khác.”
Viết mấy chữ đấy mất tận 3 phút?
Còn chưa kịp trả lời, cửa kí túc bị người khác mở ra, Tề Tiểu Tiểu vừa bước vào đã nhìn tôi bằng ánh mắt kì lạ:
“An An, cậu cười gì thế?”
“Tớ có cười đâu?”
Tề Tiểu Tiểu hai tay ôm ngực:
“Nói mau. Có phải đi ra ngoài bị tên bi3n thái nào nhập
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/doi-mai-moi-den-ngay-cau-chia-tay/2954535/chuong-9.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.