Bây giờ đã là 1 giờ sáng nhưng Doãn Ngọc vẫn cứ trở mình, trằn trọc mãi với cái bụng to chẳng tài nào ngủ được. Chắc tại vì lúc chiều bởi vì mang thai nên cô đã ngủ một giấc trước rồi nên giờ không ngủ lại được nữa.
" Lộ Doãn Tinh, con không ngủ cũng phải để Mami ngủ chứ, cứ hễ giờ này lại thức đòi ăn là sao? Giờ này còn ai bán cho mà mua nữa? Con đó nha đợi con ra đời mẹ sẽ tét mông con. Aaaa, đói quá đi. "
" Ưm... Em muốn ăn gì vậy vợ? Oáppp! "
" Xin lỗi đã làm anh thức, nhưng em muốn ăn chân gà. "
" Được được mà, em muốn ăn gì anh đều mang về cho em hết. "
Dù cả ngày đi làm mệt cỡ nào về vẫn phải hầu hạ vợ nhỏ tới nơi tới chốn thôi. Rồi anh khoác áo chạy ào ra ngoài cỡ 20 phút sau, đã bưng chân gà đã đổ ra bát bưng tận phòng cho Doãn Ngọc.
" Này vợ, em ăn đi! "
Sau khi bày ra sẵn chô cô Tư Thông liền nhắm mắt ngủ tiếp. Trước khi vào giấc còn nói.
" Em ăn xong thì gọi anh, anh sẽ dậy dọn cho em. Bụng em đã sắp đến ngày sinh rồi đừng đi lại lung tung. Không lại bất cẩn ngã đâu đó anh sẽ đau chết mất. Nhớ đấy!! Anh ngủ đây. "
" Em nhớ rồi chồng. Anh mau ngủ lại sức rồi dậy dọn. "
Mặc dù thấy có chút thương chồng mình nhưng vẫn ăn ngon lành. Chén sạch sẽ chỉ còn xương gà
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/doi-lay-long-tin/2809861/chuong-24.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.