Sương đêm chưa tan hẳn nhưng có những chuyến hành trình vẫn phải xuất phát.
Kéo mũ trùm xuống quá đầu, Corbett hơi nghiêng người để tránh khung cửa sổ. Hôm nay tất cả đã bắt đầu xuất phát đến thị trấn tiếp theo. Wiliam lạnh run nhưng cậu vẫn tập trung nhìn đoạn đường dài phía trước.
- Hôm nay thật quá lạnh! - Lilith than thở khi ngồi trên chiếc xe.
Chiếc xe chạy rong ruổi suốt cả ngày trên đường đến tối mới nghỉ ngơi. Ai nấy cũng thấm mệt, duy chỉ có Arice là vẫn háo hức:
- Aaaa, đến thị trấn rồi thì đi đâu chơi đi. Đừng ở nhà nữa mà!
Tất nhiên kết quả luôn là không nhưng Arice vẫn chẳng hề muốn bỏ cuộc.
Nước chảy đá mòn, đến ngày thứ năm khi chỉ còn cách một quãng đường băng qua rừng nữa là đến nơi thì Darick gật đầu đồng ý.
Mọi người đều rất vui vẻ, duy chỉ có Lilith cứ thấp thỏm không yên.
- Lilith, cô sao vậy? - Corbett hỏi.
- Chúng ta tuy gần tới nơi nhưng suy cho cùng đây cũng là nơi tôi sống trước đây tôi thừa hiểu nó nguy hiểm cho cậu tới mức nào. - Lilith cúi đầu, vô thức cắn móng tay. - Chúng ta nên hạn chế ra ngoài thì hơn.
- Nếu cô không ra thì cũng gây nghi ngờ...
- Cậu muốn đi sao?
- Phải, có chút.
- Tôi không khuyến khích nó đâu, những nơi gần rừng nổi tiếng nhất chính là chợ đen với đủ thứ nguy hiểm, cậu sẽ hối hận đấy.
- ...
Mặc dù nói như vậy nhưng cuối cùng tất cả vẫn ra ngoài.
Trời tuy đã tối nhưng chợ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/doi-lap/1123597/chuong-18.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.