An Nhược Thần hoảng sợ ngồi sụp xuống.
Vội nhìn một cái, nàng thấy rõ người đẩy cửa đi vào là Từ bà tử, bà mai làm mối cho nhà nàng. Chính nàng ta đã mang sính lễ của Tiền Bùi đến cửa, mặt mày hớn hở nói với nàng rằng “chúc mừng đại cô nương“. Chúc mừng cái heo cá chó dê bò gà vịt ấy.
Lưng An Nhược Thần dính chặt vào tường, cả người co ro dưới cửa sổ không dám nhúc nhích, căng thẳng đến mức tim gần như nhảy ra khỏi cổ họng. Nếu bị Từ bà tử bắt gặp nàng đang ở đây, dù có trăm cái miệng nàng cũng không thể bào chữa nổi, chuyện này mà lọt đến tai cha thì nàng sẽ không còn cơ hội chạy trốn nữa.
An Nhược Thần cũng không dám thở mạnh, dè dặt nghe động tĩnh trong phòng, hai mắt dán chặt vào nửa bức tường kia. Nghe thấy tiếng Từ bà tử ngồi xuống, An Nhược Thần định chầm chậm bò qua nửa bức tường kia.
Tay vừa mới chống được xuống đất thì nghe thấy bên ngoài có người gõ cửa, Từ bà tử nhanh chóng đứng dậy, An Nhược Thần sợ hãi rụt người về, không dám động đậy.
Từ bà tử đi mở cửa, An Nhược Thần nhân cơ hội leo đến cửa sổ bên này, cách nửa bức tường đổ nát kia chỉ có ba bước. Nhưng An Nhược Thần không dám manh động, dựa theo những gì nàng thấy, ở vị trí trong phòng chỉ cần xuyên qua cửa sổ là có thể thấy được bên này, nếu giờ nàng bò qua sẽ bị bắt gặp chính diện. An Nhược Thần im hơi lặng tiếng, chờ đợi cơ hội.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/doi-lan-gap-lo-ben-duyen/8813/chuong-4.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.