"Là do ngươi gặp ít người rồi." Tịnh Duyên lạnh lùng, "Nếu không giết nữa thì ngươi đi đi. Lúc muốn giết ai, cứ theo như luật cũ, viết tên thời gian địa điểm, đè dưới giá cắm nến trong đèn lồng, rồi treo lên là được."
"Lão bản Lưu Tắc của tửu lâu Chiêu Phúc ở phố lớn Tây Bình cùng phu nhân hắn là Triệu Giai Hoa." Mẫn công tử đưa một tờ giấy, bên trên vẽ bản đồ của Lưu phủ và tửu lâu Chiêu Phúc, còn viết cả tên Lưu Tắc, Triệu Giai Hoa và đặc điểm hình dạng của họ.
Tịnh Duyên nhận lấy tờ giấy, mở ra nhìn, hỏi: "Lúc nào?"
"Ba ngày sau. Động thủ vào đêm mười tám. Ta sẽ bảo đảm bọn họ có ở trong phủ."
"Được." Tịnh Duyên rất sảng khoái, không hỏi hai người này có quan hệ thế nào với Mẫn công tử, không hỏi lý do giết bọn họ, thậm chí cũng không hỏi giá tiền. bà ta gấp giấy lại rồi cho vào trong tay áo, hỏi: "Còn nữa không?"
"Không có." Mẫn công tử nhếch mép, hai kẻ rồi mà còn chê không đã tay.
"Vậy ngươi đi đi. Xong chuyện thì ta sẽ móc đèn lồng lên." Tịnh Duyên nói xong liền xách thùng nước xoay người định đi.
"Đợi đã, ta còn có lời muốn nói với bà."
"Ta chỉ để ý chuyện giết người, không nói chuyện với người khác." Tịnh Duyên sư thái đã đi đến cửa.
Mẫn công tử hét lên ở sau lưng bà ta: "Chỉ một câu hỏi."
Tịnh Duyên dừng lại, xoay người nhìn hắn.
"Lần trước nói với bà, lúc ra ngoài đi khất
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/doi-lan-gap-lo-ben-duyen/2247612/chuong-46.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.