An Nhược Thần lại nói: "Ta và Tiền lão gia từng có hôn ước, tuy sau đó đã giải trừ rồi, nhưng trong lòng Tiền lão gia đã sinh hận, ta biết cả. Chuyện này tướng quân cũng biết, nay ta và tướng quân nghị hôn, ta sẽ đích thân đến chào Tiền lão gia, tránh Tiền lão gia có vọng tưởng hay hiểu lầm gì. Ngoài ra, tiếng tăm con người Tiền lão gia không tốt lành gì, tướng quân cũng không muốn dính líu gì đến lão, con gái của An gia, nghị hôn với nhà nào cũng được, nhưng Tiền gia thì bỏ đi. Xin An lão gia nhớ rõ chuyện này. Nếu không làm tướng quân phiền lòng thì ta cũng không trấn an được."
An Nhược Hi cúi đầu, che giấu vẻ mặt vui mừng của mình. Đại tỷ muốn đích thân đi giao thủ với Tiền Bùi sao? Không còn đem nàng ra làm lá chắn sai khiến nữa?"
"Ta không bảo vệ được muội."
An Nhược Thần chớp mắt, nuốt lại giọt lệ vào lòng. Có lẽ tình cảm giữa tỷ muội các nàng không hề tệ hại như nàng từng tưởng.
An Chi Phủ nghẹn họng, nhổ không ra mà nuốt không vào. Có câu phụ mẫu chi mệnh, môi chước chi ngôn, từ cổ chí kim đã trở thành đạo lý. Nay con gái lớn thoát tịch, tự bản thân trèo cao tìm mối hôn, lại còn nhờ thái thú phu nhân làm chỗ dựa để lo liệu hôn sự, đá phăng người cha ruột là ông ta đây sang một bên, lại còn dám cảnh cáo ông ta không được kết thân với ai. Mà càng tức hơn chính là, ông ta không thể
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/doi-lan-gap-lo-ben-duyen/2247534/chuong-86.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.