Nghe được lời nói của Diệp Hinh Tuyết mọi người ở đây bớt rung sợ đi, khinh thường nhìn Diệp Y Lam.
Diệp Y Lam thấy vậy thì câu môi cười nhạt.
“ Ý ngươi là ngươi mới là hoàng hậu sao? Ta chỉ là tốt thế mạng dẹp loạn nữ nhân hậu cung cho ngươi?”
“ Đó là tất nhiên, coi như ngươi hiểu biết.”
Diệp Hinh Tuyết đắc ý ra vẽ nói, đám người xung quanh cũng bừng tỉnh hiểu ra, càng khinh thường nhìn Diệp Y Lam.
“ Vậy sao? Hoàng thượng thì ra ngài muốn mạng của ta sao. “ Diệp Y Lam lạnh nhạt nhìn về phía xe ngựa.
Quân Phong Minh đang ngồi trong xe ngựa uống trà, nghe được giọng điệu của nàng thì cười khổ, xem ra hắn phải mất đoạn thời gian dỗ nàng rồi.
Mọi người xung quanh cũng khó hiểu nhìn về phía xe ngựa, chẳng lẽ hoàng thượng ở trên xe.
Vậy....
Mọi người hít khí có chút không thông, bọn họ cũng không dám nghĩ đến kết cục sau cùng.
Quân Phong Minh từ từ đi ra khỏi xe ngựa, sau đó cũng không cần người giúp trực tiếp bước xuống.
Khí độ lạnh nhạt, kinh thế của một bậc quân vương khiến người ta lạnh rung.
Hắn đảo mắt qua mọi người một lượt sau đó bước đến bên cạnh Diệp Y Lam, rất tự nhiên hạ mình sửa tóc có phần rối của nàng.
Ôn nhu cười với nàng: “ Ái phi, trẫm như thế nào có thể muốn mạng nàng, ái phi nàng nghĩ nhiều rồi.”
( Khụ khụ, ái phi???? Ngươi nói chuyện thật dễ nghe, Lam Nhi, ngươi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/doi-kiep-nu-phu-de-hau-tuyet-mi/1886022/chuong-34.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.