Tại cửa sau của Phượng Hoa lầu, một nữ tử toàn thân y phục màu trắng như tiên nữ.
Mái tóc đen tung bay trong gió, gương mặt xinh đẹp như ẩn như hiện trong màng che mặt.
Cả người nữ tử ấy toát ra một loại khí u lan thoang thoảng trong gió xuân khiến người ta yêu thích không thôi.
Xuân nương vừa thấy Du Mộng Nhi xuất hiện lập tức cung kính nói.
“ Chủ tử, mừng ngài chở lại.”
Du Mộng Nhi cười nhẹ, giọng nói của nàng ta êm dịu như một làn nước, đôi mắt to ngập nước của nàng ta lại không dịu dàng như giọng nói mà nó chỉ là một mãnh lạnh lùng.
“ Xuân nương, vất vã cho ngươi rồi.”
“ Được phụ vụ cho chủ nhân là vinh hạnh của thuộc hạ, không vất vã.” Xuân nương thụ sủng nhược kinh nói.
Du Mộng Nhi câu môi cười như không cười nói:
“ Có nhân vật nào không nên xuất hiện ở đây không?”
“ Chủ tử, có một vị công tử tên Diệp Khuynh, bộ dáng đẹp mắt, khí chất bất phàm nhưng không có nội lực, hẳn là vị công tử của gia đình kinh thương nào đó.” Xuân nương vốn không tính bẩm báo nhưng nàng ta khi thấy Diệp Y Lam khi bước vào phòng có dặn dò không cần mang mĩ nhân vào khiến nàng ta nghi ngờ.
Diệp Khuynh sao?
“ Cho ám vệ theo dỏi một chút, phòng trước tránh xảy ra dị động.” Du Mộng Nhi mặc dù miệng thì nói vậy, nhưng ánh mắt rõ là sự coi thường, nàng ta cũng không rảnh quan tâm đến tôm
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/doi-kiep-nu-phu-de-hau-tuyet-mi/1886015/chuong-27.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.