Diệp Y Lam kéo Đinh Hương khỏi Lam Yểm cung, chạy thẳng một đường đến Ngự hoa viên.
Đây cũng không phải lần đầu nàng đến ngự hoa viên, lần đầu thấy chuyện cẩu thả của đôi cẩu namnữkia.
Lần thứ 2 lại gặp Huệ Phi chẳng còn chút tâm tình đâu mà ngắm phong cảnh.
Lần thứ 3 đi chung với ngựa đực hoàng đế, gặp phải Lương phi, nàng cứ lo chuồng cũng chưa ngắm được gì.
Hiện tại khi thấy rõ phong cảnh, nàng không khỏi thở dài.
Hoa ở đây cực kì đẹp, hương thơm ở ngự hoa viên tao nhã, uy nghiêm như những loài hoa là vua của các loài hoa.
Diệp Y Lam đi đến gần một bờ hồ.
Thích thú gật đầu nhìn xung quanh.
" Khônh hổ là hoàng cung, ngay cả cá cũng to như vậy."
Đinh Hương nghe vậy thì thắc mắc, chủ tử trước giờ chưa bao giờ nói lời đầy ẩn ý như vậy, nhưng một giây sau câu nói tiếp theo của Diệp Y Lam chính là không khách khí tạt cho nàng ta một gáo nước lạnh.
" Đinh Hương em nói xem, bắt chúng, chiên lên hay kho lên ăn ngon hơn?!" Diệp Y Lam cười vô cùng ẩn ý nói.
Bỗng phía xa chổ lương đình vang lên một tiếng đàn u buồn.
Một khúc nhạc dưới quang cảnh hoàng hôn khiến người ta não lòng.
" Đinh Hương, chúng ta qua đó thử xem."
Diệp Y Lam hào hứng đi tới, đây là hoàng cung, trừ mấynữnhân lấy lòng hoàng thượng còn ai to gan ngồi ở ngự hoa viên đàn nữa chứ.
Chỉ là tiếng đàn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/doi-kiep-nu-phu-de-hau-tuyet-mi/1886006/chuong-18.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.