Mỗi buổi sáng sớm đều như nhau.
Giao thông ở Hồng Kông vẫn luôn bận rộn như trước, ngã tư đường không ngớt xe qua lại. Người đi bộ đứng bên ở hai đầu vạch qua đường, đợi đèn đỏ nhảy qua đèn xanh. Cuối đoàn người, Cố Hiểu Thần lưng đeo túi chéo kiên nhẫn đợi đèn xanh. Cô ngẩng đầu mắt nhìn toà cao ốc phía không xa, theo người phía trước đi qua vạch dành cho người đi bộ.
Băng qua vạch qua đường, phía trước chính là cao ốc của Công ty Ngũ thị.
Cố Hiểu Thần nhấc cổ tay lên, liếc mắt nhìn thời gian. Tiêu rồi, tám giờ năm mươi phút rồi? Cô đã đến trễ rồi ! Lập tức cất bước chạy về phía trước, trong thâm tâm vui mừng vì hôm nay mình mang giày đế bằng. Thực ra, từ trước đến nay cô cũng không thích đi giày cao gót.
Khi chạy qua ngã rẽ lại thấy phía trước có một đứa bé đứng lẻ loi một mình ở bên đường, viền mắt đỏ ửng, bơ vơ mù mịt.
Lạc đường rồi? Còn là đi lạc khỏi mẹ nữa? Cố Hiểu Thần lo lắng suy nghĩ, đi về hướng đứa bé kia.
Ngay lúc này, một chiếc xe Lamborhini chầm chậm dừng lại bên đường.
Từ trong xe bước xuống một người đàn ông cao lớn, âu phục phẳng phiu, một bộ dáng công tử đào hoa. Cố Hiểu Thần giật mình, hiển nhiên là Ngũ Hạ Liên. Ngũ Hạ Liên dĩ nhiên không chú ý đến Cố Hiểu Thần ở phía không xa, chuyên chú nhìn bé gái nhỏ kia, đi đến bên cạnh cô bé, thấp giọng hỏi, “Tiểu bằng hữu, làm sao vậy?”
“Không thấy mẹ đâu nữa
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/doi-khang-hoa-tam-chu-thuong/228191/chuong-19.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.