Hai người gần như lập tức đi ngay ra ngoài, Thẩm Nhược ôm túi đồ trang điểm, không cam lòng nói, “ May mà tớ biết một chỗ không có người quấy rầy lại còn yên tĩnh ! Hiểu Thần, chúng ta đi !”
“Đi đâu vậy?” Cố Hiểu Thần vô cùng ngạc hiên hỏi.
Cố Hiểu Thần đã bị Thẩm Nhược kéo đến chỗ cầu thang bộ, vừa định đẩy cửa đi vào, điện thoại đi động vang lên. Thẩm Nhược nhận cuộc gọi, ngẩng đầu nhìn Cố Hiểu Thần nói, “Em họ của mình đến lấy đồ, mình đi đưa đồ cho em ấy. Cậu đi vào trong đó đợi mình, mình lập tức đến ngay !”
“Thẩm Nhược …….” Cố Hiểu Thần nghĩ muốn từ chối, nhưng Thẩm Nhược đã cầm túi trang điểm nhét vào trong ngực cô, xoay người chạy đi.
Cố Hiểu Thần nhìn bóng dáng cô ấy rời đi, đành phải đi vào trong phòng cầu thang bộ.
Một cánh cửa ngăn chặn mọi ồn ào náo động, e rằng đây là yên tĩnh nhất ở Ngũ thị.
Đột nhiên, Cố Hiểu Thần nghe thấy một trận tiếng thở dài rên rỉ phát ra từ phía phòng cất đồ tạp vụ trong gian cầu thang bộ, lúc này mới phát hiện cửa phòng không đóng chặt, mở ra một khe hở, giọng nói mập mờ không rõ của người phụ nữ mơ hồ vang lên, “Anh không thích giữ em ở lại công ty … vậy người ta có thể từ chức mà …”
“Bởi vì anh … em cái gì cũng đều nguyện ý …”
“Liên …”
Một tiếng gọi sau cùng của người phụ nữ, khiến cả người Cố Hiểu Thần kinh động.
Cố Hiểu Thần có ý nghĩ muốn rời
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/doi-khang-hoa-tam-chu-thuong/228178/chuong-6.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.