Mấy người nhìn thấy Ngũ Hạ Liên dắt bạn nữ đi đến, ngược lại cũng không có gì ngạc nhiên.
Ngũ Hạo Dương không vui liếc, cũng không nói gì, vẫn cùng bạn gái ném phi tiêu. Cách đối đãi lạnh nhạt của anh, không khiến ai cảm thấy ngạc nhiên, giống như là quen quá hoá thường. Nghĩ cũng phải, Ngũ Hạ Liên nổi tiếng đào hoa, tốc độ thay phụ nữ không hề chậm hơn Ngũ thiếu tam. Hai người là anh em, quả nhiên là giống hệt nhau.
Diêu Vịnh Tâm tiên phong mở miệng, mỉm cười gọi, “Liên, anh đến rồi. Các người đứng đó làm gì, tới đây ngồi đi.”
Ngũ Hạ Liên dẫn Ôn Tĩnh Đồng chậm rãi đi về phía ghế sô pha đôi, rồi cùng nhau ngồi xuống.
“Chào mọi người, tôi là Ôn Tĩnh Đồng.” Ôn Tĩnh Đồng cười ngọt ngào, mở miệng giới thiệu bản thân, cử chỉ nói chuyện tự nhiên vui vẻ. Cô lặng lẽ quan sát đoàn người xa lạ này, tầm nhìn quét qua từng người một, mỉm cười gật đầu. Sự điềm đạm và bình tĩnh của cô khiến mọi người cảm thấy rất thoải mái.
Người phụ nữ như vậy, thực sự khiến đàn ông đều nảy sinh lòng yêu mến.
Thẩm Nhược nhìn Ôn Tĩnh Đồng mỉm cười, nhẹ giọng nói, “Ôn tiểu thư là người Bằng Thành Nhỉ?”
“Đúng vậy.” Ánh mắt Ôn Tĩnh Đồng dừng lại trên người cô gái tóc ngắn vừa kia, cổ tay mảnh mai gạt những lọn tóc sang một bên, hành động vô tình nhưng đầy nữ tính. Đầu của cô vừa nghiêng qua dựa về phía vai của Ngũ Hạ Liên, dáng vẻ uể oải tuỳ ý dễ thương.
Thẩm Nhược hơi nheo mắt, nâng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/doi-khang-hoa-tam-chu-thuong/1042995/chuong-226.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.