“Rắn đâu?” Cố Hiểu Thần cô chỉ sợ mình rơi xuống sẽ bị con rắn kia quấn lấy, lại quay đầu hoang mang tìm tung tích của con rắn kia.
Mái tóc suôn mềm của cô có một loại mùi thơm khoan khoái nhẹ nhàng, bay vào trong mũi. Hít thật sâu hương thơm đó, bàn tay to của Ngũ Hạ Liên nhẹ nhàng vuốt mái tóc mượt mà suôn thẳng của cô, trầm giọng nói, “Hình như bò lên tầng áp mái rồi.”
“Không phải chứ? Sao thế được?” Cố Hiểu Thần cau mày hỏi, mặt nhìn về phía tầng áp mái. Cô cũng giống như bao cô gái khác, từ nhỏ đến lớn sợ nhất mấy con vật lúc nhúc. Loài bò sát lạnh lùng đó, chỉ nhìn thấy trên ti vi cũng khiến cô vô kinh hãi.
Cơ thể cô mềm mại khiến anh đột nhiên kích động, Ngũ Hạ Liên kìm nén phần ham muốn kia xuống, lạnh mặt.
“Em có thể xuống được rồi.” Giọng anh trầm thấp.
Cố Hiểu Thần nghe thấy anh nói như vậy, cả người ngây ra. Lúc này mới ý thức được tư thế của mình rất bất nhã, cô thậm chí còn cảm thấy được biểu tượng đó giữa hai chân anh đột ngột cứng lên…… lập tức nhảy khỏi người anh, khuôn mặt nhỏ kém cỏi đỏ bừng đến mức sắp nổ tung.
“Trong nhà em có rất nhiều gián, có thể còn có rắn……” Cố Hiểu Thần cúi đầu ấp úng nói, không lưu loát mở miệng khẩn cầu, “Anh giúp em đuổi lũ gián và rắn đó đi được không?”
Ngũ Hạ Liên liếc cô, vẻ mặt thờ ơ, đanh giọng từ chối, “Không.”
Cố Hiểu Thần cắn môi không nói lời nào, nhiệt độ trong
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/doi-khang-hoa-tam-chu-thuong/1042978/chuong-209.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.