Ngũ Hạ Liên lập tức dẫn cô về khách sạn đang ở.
Trên đường, Cố Hiểu Thần chỉ khóc, một câu cũng không nói. Tâm trạng của cô rất kích động, có chút suy sụp. Đến khi về phòng khách sạn, tâm trạng cô mới hơi ổn định lại, không còn khóc nữa. Nhưng khuôn mặt nhỏ trắng bệch dưới ánh đèn càng lộ rõ sự yếu đuối, vô tội như vậy khiến người ta thương tiếc. Cô bị nước mưa làm cho ướt sũng, tóc, quần áo đều dán sát vào cơ thể.
Áo sơ mi trên người Ngũ Hạ Liên cũng bị nước mưa làm ướt hết, có giọt nước còn theo tóc anh rơi xuống.
Anh nắm tay cô, dẫn cô vào phòng tắm, trầm giọng nói, “Em ướt hết rồi, đi tắm trước đi.”
Cố Hiểu Thần cắn cánh môi, trong khoảnh khắc anh thả tay ra, ngược lại lại nắm lấy tay anh. Ngũ Hạ Liên cúi đầu nhìn cô, ánh mắt cô nhìn ở ngực anh, nhẹ giọng nói, “Em sợ……..”
“Đừng sợ. Không sao nữa rồi. Anh ở bên ngoài.” Sợi dây trong lòng bị gảy, Ngũ Hạ Liên lần nữa ôm cô vào trong ngực, “Anh sẽ không đi.”
Cô tham lam hít lấy mùi của anh, cứ như vậy dường như không còn cảm thấy sợ nữa.
Ôm cô một lúc, giọng nam trầm thấp của Ngũ Hạ Liên ở bên tai cô thì thầm, phả ra hơi thở nóng hổi, “Cùng tắm được không?”
Cố Hiểu Thần liền giật mình, nhiệt độ hai tai chợt tăng nhanh, mặt bắt đầu đỏ bừng sung huyết, giống như quả cà chua chín mọng. Choáng váng một lúc, cô lúc này mới có phản ứng, bất giác từ trong ngực anh tránh ra,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/doi-khang-hoa-tam-chu-thuong/1042974/chuong-205.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.