Cố Hiểu Thần từ trước đến giờ cũng không biết, căn hộ khác ở bên cạnh vậy mà cũng thuộc sở hữu của Ngũ Hạ Liên. Mà chìa khoá của căn hộ cũng dùng chung một chìa? Cố Hiểu Thần nhìn căn hộ trống trải rộng lớn, thật sự lạnh lẽo khiến cô cảm thấy có chút ớn lạnh, mùi trong không khí dường như lâu ngày không có người ở, xem ra anh từ trước đến giờ cũng không ở căn hộ này.
Ngũ Hạ Liên cầm tay cô lên, đem chìa khoá đặt trong lòng bàn tay cô, “Em tự mình xem xét rồi lo liệu.”
“A Hạ, căn hộ này qu lớn.” Cố Hiểu Thần nhẹ giọng nói, thực sự rất xấu hổ.
Ngũ Hạ Liên liếc nhìn căn hộ trống trải, xoay người đi về phía căn bên cạnh. Giọng nói của anh từ phía trước truyền đến, dường như thờ ơ, vô cùng trầm thấp, “Vậy thì mua đồ nhét đầy vào.”
Đột nhiênnhìn bóng hình cao lớn thẳng tắp của anh lúc này khiến cô có chút xúc động, sự hiu quạnh này từ tận sâu đáy lòng trỗi dậy.
Tay Cố Hiểu Thần nắm nhẹ thành quyền, cũng đồng thời nắm lấy chiếc chìa khoá kia.
Anh ấy…………. cũng luôn sống một mình sao?
Không dễ dàng gì mới sắp xếp xong đống quần áo kia, lúc này mới phát hiện ra đã năm giờ chiều rồi. Tính toán thời gian không còn sớm, Cố Hiểu Thần định đi siêu thị mua nguyên liệu về nấu. Mặc áo khoác xong, trước khi đi ra ngoài, cô quay lại nhìn Ngũ Hạ Liên đang ngồi trên ghế sô pha xem đá luân lưu, nhẹ giọng hỏi, “A Hạ, hôm nay anh muốn ăn gì?”
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/doi-khang-hoa-tam-chu-thuong/1042926/chuong-157.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.