Đột nhiên bị tạm thời đình chỉ công tác, Cố Hiểu Thần không muốn trở về căn hộ xa lạ kia. Cô cũng không biết mình nên đi đâu, nên lang thang ngoài đường mà không có mục đích. Cô cứ thế đi thẳng, đi lòng vòng hết buổi trưa. Đi qua từng người một, cô giống như một cái xác không hồn, cảm thấy vô cùng trống rỗng.
Đến hai giờ chiều, cô đi qua tiệm McDonald’s.
Lúc này mới nhớ ra mình còn chưa ăn gì, Cố Hiểu Thần đi vào McDonald’s mua một cái bánh hamburger, một ly Coca. Lấy món ăn xong, cô đi đến một khu công viên nhỏ gần đó.
Cố Hiểu Thần đi đến một chiếc xích đu rồi ngồi xuống, cô đặt ly Coca trên mặt đất, cầm hamburger lên cắn một miếng. Bánh mỳ và thịt bò khô khốc khiến cô không thể nuốt nổi. Cô vội vàng lấy Coca uống một ngụm, nhưng phát hiện ra không có khẩu vị gì. Cô đành đem đồ ăn đặt lại vào trong túi, một mình cô đơn ngây ngốc.
Gió hiu hiu thổi, mang theo hơi lạnh của mùa đông.
Mặt trời dần về phía tây, kéo dài bóng của cô trên mặt đất.
Không biết đã qua bao lâu, một đám trẻ tay trong tay đi dạo qua công viên dưới sự dẫn dắt của giáo viên giữ trẻ. Bọn họ hát bài hát thiếu nhi rất hay, giọng trẻ con non nớt, giống như âm thanh của thiên nhiên, những khuôn mặt nhỏ hồn nhiên dễ thương khiến Cố Hiểu Thần cảm thấy vui vẻ ấm áp.
Bỗng cô nghĩ đến Lâm Phân.
Lúc này, cô muốn bà ấy ở bên cạnh mình biết bao nhiêu.
Cố Hiểu Thần lần
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/doi-khang-hoa-tam-chu-thuong/1042918/chuong-149.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.