Cả ngày này, Cố Hiểu Thần đều bận rộn thu thập tư liệu. Tiến độ công việc rất gấp rút, để không ảnh hưởng đến tình hình chung, cô dứt khoát đem công việc chuyển về nhà. Ngồi trên xe buýt, cô ôm túi xách và túi văn kiện dày cộp ngồi ở băng ghế cuối cùng, chợt thầm thở dài.
Cô và anh không dễ gì mới chung sống hoà bình được có mấy ngày, vậy mà vẫn không tránh được tranh cãi.
Ngũ Hạ Liên bốn ngày rồi cũng chưa quay lại.
Thực ra cô phải vui vẻ nhẹ nhõm mới đúng. Nhưng trong lòng lại cảm thấy có chút trống trải. Loại trống trải này giống như một mình ở trong một căn hộ. Cố Hiểu Thần lắc lắc đầu, nhẹ cười một tiếng. E là quá cô đơn lạnh lẽo rồi. Nhưng không tránh được nghi hoặc, cô không phải đã quen cô đơn một mình rồi sao.
Lâm Phân sau khi gả cho người ta, cô đã học cách ở nhà một mình, xem ti vi một mình, một mình nấu cơm một mình, một mình ăn cơm một mình.
Nhưng, sao vẫn sẽ có chút mất mát, buồn bã.
Tâm tư rối rắm vướng mắc, Cố Hiểu Thần không cho phép mình lại nghĩ tiếp.
Dùng chìa khoá mở cửa, trong căn hộ quả nhiên không có người.
Cố Hiểu Thần bật đèn, đem mọi thứ đặt lên bàn. Cô mở tủ lạnh, lấy món ăn ngày hôm qua chưa đụng đến ra. Mấy ngày trước, mỗi ngày cô đều sẽ nấu cơm đợi anh. Hôm nay thôi bỏ đi. Đằng nào anh cũng không về.
Tuỳ tiện ăn chút đồ ăn, cũng xem như giải quyết xong vấn đề bữa tối.
Cố Hiểu
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/doi-khang-hoa-tam-chu-thuong/1042883/chuong-114.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.