Cố Hiểu Thần thở phào nhẹ nhõm, nhưng không khỏi nghi hoặc. Liệu tối nay anh có về không? Thắc mắc này khiến cô tự thấy kinh ngạc, cô căn bản không cần phải để tâm đến anh không phải sao? Cố Hiểu Thần thả điện thoại vào trong túi đeo, nhanh chóng đi tắm rửa sau đó về phòng đi ngủ.
Chăn lạnh lẽo, cô thường hay cảm thấy ớn lạnh nên phải cuộn tròn cơ thể lại mới ngủ được.
Đèn phòng đã tắt, một màn tối tăm, căn hộ cũng vắng lặng rất doạ người. Cô từ từ nhắm mắt rồi dần dần chìm vào giấc ngủ.
Nhưng, hôm nay anh lại qua đêm ở đâu và cùng với ai.
Sáng hôm sau, Cố Hiểu Thần cũng như mọi ngày luôn luôn vội vàng đến công ty đi làm. Đi đến phòng làm việc của mình, cô bắt đầu sắp xếp công việc một ngày. Làm xong phần hồ sơ công việc trên tay, cô quay đầu mắt nhìn thời gian, đã qua chín giờ rồi mà Ngũ Hạo Dương còn chưa đến.
Cố Hiểu Thần nghĩ đến buổi tối hôm qua là Ngũ Hạo Dương đưa Thẩm Nhược về nhà, Ngũ Hạo Dương ở bên ngoài nổi tiếng đào hoa, anh ta có lẽ nào sẽ ra tay với Thẩm Nhược không?
Trời ơi, thật không dám nghĩ nữa.
Cố Hiểu Thần không thực sự yên tâm nên gấp gáp cầm điện thoại lên, gọi đến bộ phận kế hoạch, “Xin chào, tôi là Cố Hiểu Thần, xin giúp tôi chuyển máy cho Thẩm Nhược.”
“Xin đợi một chút.” Người kia đáp lại, đầu dây bên kia truyền đến tiếng “tút tút”.
Cố Hiểu Thần cầm ống điện thoại, chờ đợi điện thoại được nối máy.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/doi-khang-hoa-tam-chu-thuong/1042872/chuong-103.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.